Cuối cùng thì Chính phủ của nhà nước CSVN đã thua kiện Trịnh Vĩnh Bình – một Việt Kiều Hà Lan – số tiền gần 47,6 triệu đô la. Một vụ kiện mà hầu hết người dân Việt Nam sẽ thấy rất quái đản là cá nhân kiện một chính phủ.
Thực ra tư duy như vậy đã có từ ngàn xưa, dân không thể kiện vua “Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung”, và càng không thể kiện triều đình. Tư duy ấy hiện nay nó còn đang nằm lại trong đầu người dân Việt Nam. Nghĩa là so với tư duy của hàng ngàn năm trước, tư duy người Việt không hề thay đổi. Ai đã nhốt tư duy đó vào một cái lồng bất biến để tạo nên một dân tộc mê muội dễ lừa gạt? Đó chính là ĐCSVN.
Chính quyền Việt Nam là một bộ máy còn mang những tư duy rất lạc hậu, không đủ tầm lãnh đạo đất nước. Trước đây, chính quyền CS cũng lập ra một nhóm để kiện các công ty hóa chất Hoa Kỳ đã sản xuất dioxin mà quân đội Mỹ đã dùng để rải ở Việt Nam. Thay vì kiện chính phủ hoa kỳ hoặc Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ thì chính quyền CS lại kiện công ty hóa chất. Không kiện thằng cầm dao gây án mà đi kiện thằng sản xuất dao, một mức độ nhận thức cực thấp. Trong khi đó, mới đây ngày 07/03/2019 tập đoàn Huawei cũng khởi kiện chính phủ Hoa Kỳ. Lý do là tổng thống Donald Trump kí ban hành đạo luật chi tiêu quốc phòng (NDAA) tài khóa 2019, trong đó có điều khoản 889 là cấm các cơ quan liên bang Mỹ ký hợp đồng mua sắm các trang thiết bị viễn thông do Huawei và ZTE – một công ty công nghệ khác cũng của Trung Quốc – sản xuất. Hãy so sánh mà thấy, chính quyền CSVN có nhận thức về luật pháp còn thua rất xa một doanh nghiệp của Trung Cộng. Điều này đủ để khẳng định rằng, chính quyền CSVN không đủ tầm để lãnh đạo dân tộc Việt Nam hòa nhập cùng thế giới văn minh được.
Thực ra chuyện cá nhân kiện chính phủ, chuyện chính quyền địa phương kiện chính phủ trung ương, chuyện lập pháp kiện hành pháp là rất bình thường. Bởi lẽ ở những đất nước văn minh thì chỉ có luật pháp là sức mạnh tối thượng chứ không phải là quyền lực. Đó là xu thế chung để các nước tiến đến văn minh tiến bộ, nhưng với CS, họ không chịu đưa đất nước Việt Nam và xu thế đó.
Qua vụ án Trịnh Vĩnh Bình thắng kiện chính phủ CSVN, cho thấy luật pháp Việt Nam sai lệch với thế giới như thế nào. Rõ ràng muốn có công bằng chỉ có thể ra ngoài biên giới Việt Nam. Trịnh Vĩnh Bình không thể kiện chính phủ Việt Nam lên tòa án ở Việt Nam như Huwei đã làm với chính phủ Hoa Kỳ được, mà muốn có công bằng phải ra ngoài Việt Nam. Chính quyền CS hay lu loa rằng, luật pháp ở Việt Nam có tính đặc thù. Vậy tính đặc thù ở đây là gì? Là sự bất công. Thế giới hướng tới sự công bằng, còn nhà nước Việt Nam thì hướng ngược lại.
Đó là tính đặc thù được cắt nghĩa cụ thể của luật pháp Việt Nam mà chính quyền CS không tiện nói ra. Một bộ máy nhà nước, một hệ thống luật pháp được viết một cách tùy tiện và mục đích để phục vụ lợi ích cho ĐCS. Người dân trong nước sống thường trực trong một bộ máy nhà nước bất công, và doanh nghiệp chân chính trong nước cũng chịu cảnh tương tự. Cho nên, đây là một bài học. Việt Kiều yêu nước mang tiền về Việt Nam hãy cẩn thận, rất nhiều cạm bẫy được đặt trong bộ máy chính quyền và gài trong những điều luật mà họ viết ra. Nếu sập bẫy thì chẳng có công lý nào cho quý vị cả. Cho nên, chơi với CS thì coi chừng có ngày ôm hận./.