Thương tiếc một chứng nhân thời đại, một nạn nhân cộng sản

Blog J.B Nguyễn Hữu Vinh, RFA

- Quảng Cáo -

gay-su-noi-nha-thoThế rồi, sau khi đã uy hiếp tinh thần người giáo dân, tu sĩ thì đám “quần chúng tự phát… tiền” cùng với đám con nghiện được nhà nước huy động bao vây Tòa Giám mục Hà Nội và Tu viện Thái Hà. Chúng cả đêm gào thét đòi “giết Kiệt, giết Phụng” trong vòng bảo vệ của lực lượng công an được mệnh danh là “thanh kiếm, lá chắn của đảng”.

Cả thế giới phẫn nộ, lo lắng cho những vị “lãnh tụ tinh thần” này.

Trước những cơn cuồng nộ đó, tiếp xúc với Linh mục Mattheu Vũ Khởi Phụng, ngài vẫn ôn tồn, điềm đạm và bình an – Một sự bình an của những người nắm trong tay Sự thật – Công lý. Nhiều khi, ngài còn ngơ ngác không hiểu vì sao người ta có thể nhân danh nhà nước, nhân danh hệ thống tuyên truyền của đảng, của dân để đổ cho ngài những tội danh mà chưa bao giờ nghĩ đến.

Những việc làm của ngài, những lời nói, bài giảng… luôn thấm đẫm tính nhân văn cao cả và đầy sự yêu thương. Ngài thương cho những kẻ đang đưa chân đạp vào mũi nhọn, thương những kẻ bần cùng về trí tuệ nhưng thừa cơ bắp và bạo lực, thương những kẻ ngu muội bị dẫn dắt vào con đường tội ác mà không biết cái giá sẽ phải trả. Trong những ngày đó, ngài vẫn bình tâm, đọc sách và điều hành Nhà Dòng hoàn thành các phận sự của mình, cất lên tiếng nói vì Sự thật – Công lý – Hòa bình.

- Quảng Cáo -

Tôi nhớ rõ những “trận đánh oanh liệt và hiển hách” của Công an đã xảy ra ở Thái Hà như trận dùng dùi cui điện, cảnh sát cơ động và nhiều thành phần bất hảo tấn công giáo dân ngày 28/8/2008 trước cửa Công an Quận Đống Đa, trận xịt hơi cay vào phụ nữ trẻ em tại linh địa Thái Hà đêm 31.8.2008, cũng như những trận bao vây tu viện, nhà thờ hay xông vào đập phá nhà thờ đêm đêm kéo đổ cửa đền Gierado. Những đám dân được công an, chính quyền tổ chức đưa đến xông vào nhà thờ, đánh linh mục, giáo dân năm 2011.

LM Vũ Khởi Phụng
LM Vũ Khởi Phụng

Rồi sau đó, họ dùng cả lực lượng hùng hậu ngăn chặn mọi người và cướp trắng hai tài sản lớn của Giáo hội để “làm vườn hoa” sau khi không thể nuốt trôi. Tất cả nhằm dùng bạo lực, trò bẩn để chiếm đoạt đất đai, tài sản một cách trái pháp luật khi không hề có lý. Đó cũng là một nguyên tắc của một chế độ khi không còn chính nghĩa trong tay, thì hẳn nhiên là dùng luật rừng, bạo lực và súng đạn.

Sau những cơn cuồng nộ đó, gặp ngài, ngài chỉ cười: “Con người ta khi đã phải dùng đến cơ bắp thì khi đó họ bất lực. Nhưng, Chúa sẽ làm điều Chúa muốn mà không ai làm gì được”.

Những điều trông thấy

Trái lại, những trò bỉ ổi và rẻ tiền đó chỉ đưa lại cho nhà nước sự lên án mạnh mẽ của cả thế giới và nhất là cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới và sự khinh bỉ của những người hiểu biết sự thật.

Nhà cầm quyền quên đi một điều rằng: Sự dối trá, có thể đánh lừa được một người nhiều lúc, đánh lừa được nhiều người một vài lúc, nhưng không thể đánh lừa tất cả mọi người trong mọi lúc.Và sự thật là lửa, là ánh sáng sẽ cháy lên soi rõ mọi ngóc ngách tội ác. Họ cứ tưởng rằng với sự dối trá của hệ thống truyền thông dày đặc, họ có thể thổi vào tai óc người dân sự khinh bỉ, căm ghét người công giáo vốn chỉ yêu mến sự bình an, công lý và sự thật.

Thế nhưng, khi giọng lưỡi dối trá được tung ra, chỉ làm cho người dân Việt Nam vốn đã không lạ gì bản chất hệ thống tuyên truyền cộng sản xưa nay. Chính những người dân được tuyên truyền đã tìm hiểu về vụ việc ngày càng kỹ càng hơn. Nhiều người ngoài giáo hội với lương tâm ngay thẳng đã dần dần tìm đến Thái Hà, tìm đến người Công giáo để hiểu hơn, rõ hơn bản chất của vấn đề. Cũng chính vì vậy, sự thật tỏa sáng và những sự hèn hạ, bỉ ổi của nhà cầm quyền Cộng sản bị phơi bày.

Và chính những nạn nhân của hệ thống tuyên truyền này đã dần dần hiểu được sự thật đằng sau những ngôn từ hằn học và lừa bịp đó là có một Giáo hội của tình yêu thương, hòa bình và những linh mục, tu sĩ tận hiến cuộc đời cho nhân loại.

Khi đến Thái Hà, họ được tiêp xúc một linh mục bình dị, đơn sơ, khiêm nhường dù trí tuệ uyên bác và nhân cách cao cả. Từ đó, cái nhìn đối với người công giáo đã nhiều thay đổi.

Những người có tấm lòng với sự thật, với quê hương, đất nước khi cần đến sự giúp đỡ của ngài, ngài chẳng bao giờ từ nan.

Những cảnh đời éo le, bất hạnh, tìm đến ngài tìm sự giúp đỡ, ngài không từ chối.

Những nạn nhân của chế độ cường quyền áp bức bằng bạo lực, tìm đến ngài, ngài luôn nâng đỡ.

Và dần dần, Thái Hà trở thành một điểm sáng để ngọn lửa sự thật được bùng lên, ngọn lửa yêu thương luôn cháy.

Những năm gần đây, sức khỏe ngài có nhiều thay đổi. Có lẽ sự chịu đựng của ngài những năm tháng qua đã trở nên quá giới hạn, sức khỏe ngài xuống đi nhanh chóng. Nhiều căn bệnh quái ác đã hành hạ ngài. Nhưng, ngài vẫn luôn một tinh thần lạc quan, trông cậy.

Mấy tháng trước, sau những năm tháng chữa bệnh ở nước ngoài ngài trở lại Việt Nam. Gặp ngài ở Sài Gòn, dù đã rất yếu và mệt, ngài vẫn luôn đọc và trăn trở với tình hình đất nước và giáo hội. Gặp tôi, ngài bảo: Tôi vừa mới đọc bài của “ông” – một cách gọi hết sức tôn trọng người đối thoại của ngài. Tôi có ý định phỏng vấn ngài một số vấn đề mà ngài là nhân chứng, nhưng ngài quá mệt nên đành chịu và tôi vẫn hy vọng một ngày ngài khỏe lại để có thể thược hiện được ý định của mình.

Thế rồi, nghe tin ngài ra Hà Nội ăn tết.

Thế rồi nghe tin ngài vào viện, đến thăm ngài vài lần thì sức khỏe ngài suy sụp nhanh chóng.

Rồi tối qua, ngài đã ra đi, để lại cả một trời tiếc thương, mang đi “một nhân cách trỗi vượt, một trí tuệ uyên bác”, Giáo hội mất đi một “linh mục thánh thiện” như lời của Đức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt nói về ngài.

Còn chúng tôi, chúng tôi mất đi một người cha, một chỗ dựa tinh thần mạnh mẽ và một ngọn đèn soi sáng trên những bước đường trần.

Hà Nội, ngày 3/3/2016, những ngày tang lễ cha Mattheu Vũ Khởi Phụng

J.B Nguyễn Hữu Vinh

- Quảng Cáo -

Chúng Tôi Mong Có Góp Ý Kiến Thêm Từ Quý Vị

Please enter your comment!
Please enter your name here