Trong Diễn đàn Kinh Tế Thế Giới ở Davos, Thụy Sĩ, từ ngày 22/1 đến 25/1/2014, ông Phạm Bình Minh, Phó Thủ Tuớng, Bộ trưởng Ngoại giao CSVN trả lời câu hỏi của chủ tọa cuộc thảo luận về tranh chấp lãnh thổ trong vùng, về việc Trung Quốc muốn đàm phán song phương với nước có tranh chấp thay vì đàm phán với khối ASEAN, ông PBMinh nói “Nếu tranh chấp là giữa Việt Nam và Trung Quốc thì việc đàm phán là song phương”.
Về đa phương hay dùng khối ASEAN để đàm phán với Trung Quốc ông nói “…tranh chấp tại Trường Sa thì có nhiều hơn một nước tuyên bố chủ quyền. Do đó ASEAN sẽ mạnh hơn nếu đàm phán như một khối”.
Điều này có nghĩa là Hoàng Sa, Vịnh Bắc Bộ, các vùng biển Việt Nam trong phạm vi đặc quyền
kinh tế EEZ 200 hải lý và thềm lục địa kéo dài thì Việt Nam sẽ đàm phán song phương với Trung Quốc, còn Trường Sa thì đàm phán qua ASEAN và ông hy vọng một ASEAN mạnh và đoàn kết, hai yếu tố gần như không thể có của ASEAN.
Có lẽ vì theo chính sách “Song-Không, Đa-Chờ” về Biển Đông, tức song phương thì không dám đặt thành vấn đề với Trung Quốc, và đa phương thì chờ khối ASEAN mạnh và đoàn kết, cho nên khi Tư Lệnh Hạm Đội Nam Hải của Trung Quốc, tướng Tưởng Vĩ Liệt, một tuần truớc cuối tháng Giêng 2014 đi tuần tra Biển Đông đã lên từng hòn đảo hay bãi đá hiện do lực lượng Trung Quốc chiếm đóng để xem xét “tình hình sẵn sàng chiến đấu của đơn vị đồn trú” ở Hoàng Sa và Trường Sa, đặt chân lên đảo Gạc Ma mà họ chiếm năm 1988 và chính quyền CSVN hoàn toàn im lặng.
Ông PBMinh thay vì dùng cụm từ Biển Đông – như một số lãnh đạo đã dùng tại các hội nghị và diễn đàn quốc tế – thì ông đã dùng cụm từ Biển Nam Trung Hoa khi nói về tranh chấp lãnh thổ tại Trường Sa.
Có hai điểm đáng nói trong việc trả lời của ông PBMinh:
1. Ông nói “Nếu tranh chấp là giữa Việt Nam và Trung Quốc thì việc đàm phán là song phương.”
Điều này có nghĩa là CSVN hoàn toàn từ bỏ Hoàng Sa để nhượng cho Trung Quốc, vì đơn giản là Trung Quốc không cho Hoàng Sa vào bàn hội nghị hay bất cứ nghị trình nào khi thảo luận song phương về biển đảo với Việt Nam. Hoàng Sa đã mất, đã mất rồi và Đảng CSVN sẵn sàng cho mất luôn nên chọn giải pháp đàm phán song phương. Họ đã gạt ra ngoài hai giải pháp còn lại là vũ lực và pháp lý.
2. Ông dùng cụm từ Biển Nam Trung Hoa trên diễn đàn quốc tế, có mặt khoảng 30 nguyên thủ quốc gia và trên 2,500 các nhà ngoại giao cao cấp và các chuyên gia thế giới, thay vì Biển Đông như trước đây.
Điều này cho thấy một sự thụt lùi thua thiệt hơn nữa trước sự bành trướng có tính cách xâm lược của Trung Quốc để thực hiện chủ quyền đường chín nút. Chính quyền CSVN với 16 chữ vàng và 4 tốt sẽ đưa một quốc gia biển đến chổ chỉ còn lại bờ.
Hôm 22/1/2014, trong cuộc điện đàm giữa Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Tổng bí thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, ông Trọng cam kết đôi bên đồng ý giải quyết tranh chấp thông qua thương thuyết song phương và thảo luận hữu nghị để duy trì hoà bình, ổn định ở Biển Đông, không lâu sau khi các qui định mới của Bắc Kinh về nghề cá ở nơi này được công bố ngày 3/12/2013.
Hôm 3/1/2014, trên báo chí lề phải đăng tuờng trình của Bộ Ngoại Giao về “kết qủa hoạt động đối ngoại năm 2013 cùng với những kỳ vọng cho ngành ngoại giao trong năm mới”. Ông PBMinh nói “Về vấn đề Biển Đông, trong năm 2013, chúng ta tiếp tục duy trì được môi trường ổn định ở Biển Đông. Trong năm 2013, một mặt chúng ta đấu tranh bảo vệ vùng đặc quyền kinh tế, đồng thời đấu tranh chống lại các biện pháp ngăn cản ngư dân của chúng ta trên các vùng biển của Việt Nam.” Trong khi cùng ngày đó, một tàu đánh cá của ngư dân Lý Sơn đã bị lính Trung Quốc tấn công dã man và cướp phá tài sản. Suốt năm 2013 luôn luôn có những vụ tấn công và hút chìm tàu ngư dân, sao ông Minh nỡ lòng nào quay lưng với ngư dân như vậy?
Ông Phạm Bình Minh là con của ông cố Ngoại Trưởng Nguyễn Cơ Thạch (Phạm Văn Cương) mà trong Đại Hội VII năm 1991 đã bị loại ra khỏi Bộ Chính Trị và mất chức Bộ Trưởng Ngoại Giao do hậu quả của Hội Nghị Thành Đô 1990 mà đảng ta xin làm chư hầu Trung Quốc.
Ông Nguyễn Cơ Thạch tuy mất chức mất quyền nhưng đã để lại vết son trong lịch sử là một nhà ái quốc, lo cho quyền lợi quốc gia dân tộc. Ai có đọc hồi ký của ông Thứ Trưởng Ngoại Giao Trần Quang Cơ thì sẽ vừa cảm thấy đau lòng về Hội Nghị Thành Đô vừa cảm thấy thương cho ông Nguyễn Cơ Thạch.
Vì danh lợi và quyền hành mà ông Phạm Bình Minh đã trở thành người con bất hiếu. Nhà văn Vũ Thư Hiên đã phải than rằng linh hồn ông Nguyễn Cơ Thạch nếu thấy được cách hành xữ của ông PBMinh thì sẽ phải thốt lên rằng “Thằng này không phải con tao!”
Con thua cha cả nhà vô phước
Đảng theo Tàu đất nước tan hoang
Lê Minh Nguyên
Nguồn: http://www.chuacuuthe.com/2014/01/bo-hoang-sa-bo-ca-bien-dong/
“CHUC BUON NAM MOI”
*Co gi vui!… Dat nuoc, bien dao… DA… va dang… bi xam lang!!! dan toc vietnam…DA… va dang ‘DUOC THOA THUAN DONG HOA CUNG VOI GIAC XAM LANG DAI HAN”!!!…THE MA…………..
*TREN MANG TUYEN THONG VIETNAM MOI NGAY CHI THAY DA SO toan la VUI MUNG cho tet “CHUC XUAN”… VUI CHOI… TU QUOC NOI… DEN HAI NGOAI!!!
*DO LA VAN HOA HAO HUNG CUA “VIETNAM” HON 4000 NGHIN NAM QUA do sao!!!THAT DANG BUON!!!CO GI GOI LA VUI!!!MA CHUC -MA VUI DAU!!!
_ XUAN VE BUON QUA VIETNAM OI!
_ HAI NGOAI LUU VONG,DAT VIET BUON.
_ DAN TOI DANG SONG TRONG NO LE {VIET-HAN CONG}
_ XUAN DEN CO CHI VUI, HOI “ANH HAO”!!!!!!!!!!!…lelongco…
Hồ Chí Minh cùng tay chân và đám hậu duệ sau này cuả chúng chĩ lưà gạt đuợc nguời dân Việt nam thôi Các nuớc khác nhất là tình báo Mỹ nắm hết mặt trái cuả bọn này.
Đàu thập niên 1980’s, đài CBS miả mai tay Bộ truởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch (tức Phạm Văn Cuơng) rằng: ” Truớc ống kính ông ta thao diễn lý tuởng cộng sản một cách hùng hổ nhưng sau hậu truờng thì Thạch tranh thủ đi nài nỉ xin các giới chức Mỷ can thiêp giúp cho con ông ta sang Mỹ học.” ”
Con ông ta ” tức là Phạm Bình Minh hiện giờ. Nhồi sọ từ bé ngay trong lò đóng kịch và chuyên ảo thuật , tay này cũngquen thói diễn trò .
Khi vưà mới lên giữ chứ Bộ truởng ngoại giao,anh ta ra mắt bằng cuộc hội thảo(có lẽ năm 2013) với nhiều doanh nhân Mỹ. Lúc mở đầu , anh ta đóng kịch ,muá mỏ , đuà giỡn với host cuả show đủ điều, tuởng chừng như kẻ thành thạo anh ngữ. Không ngờ, khi một doanh nhân Mỷ hỏi tai sao có sự phân biệt đối xử tại Viêt nam thì anh ta ngớ ngẫn phải nghiêng đầu cầu cứu thông dịch viên mang theo. ( giống như họ Hồ khi trả lơi phỏng vấn cuả nử ký giả Pháp năm 1963 ông ta ra vẻ như hùng hồn nhưng lại mang theo thông dịch viên nhưng giấu sau ống kính .) Cách đóng kịch này không hơn gì họ Hồ . Tên Hồ dù tiểu xảo đầy bụng nhưng không qua mặt nỗi con cáo già Stalin. Trong sách “HO, A biography ” taị trang 145 , sử gia Pierre Brocheux có nhắc Khrushchev kể lại rằng ” ông Hồ bị Stalin it1 ưa Hồ ,gọi là tên”Cong sãng trong hang” hay tên cộng sản ăn lông ở lổ”(troglodyte) (Khruschev also wrote that Stalin showed little sympathy for Hồ whom he called ” a communist troglodyte”.)
hỏi tụi bây: với cương vị ông bán nước làm cái gì? vì danh lợi và quyền hành? cha làm bộ trưởng, con làm bộ trưởng theo bây ông muốn còn làm cái gì nữa ah?