Đó là câu tôi tự hỏi khi phát hiện ra tình huống đáng lo ngại về mưu mô và thủ đoạn nham hiểm của tuyên truyền CS nhằm lừa dối nhân dân về mọi điều và trước mắt là về tội ác Đồng Tâm.
Khi ở Hà Nội, nhờ báo mạng, facebook, trao đổi với bạn bè, đặc biệt là nhờ vận dụng kiến thức luật pháp mà tôi biết được tội ác Đồng Tâm cùng những sự bịa đặt, giả dối của Công an. Tôi cứ nghĩ, số đông nhân dân chắc cũng có hiểu biết gần như thế. Nhưng trong nhiều ngày về quê Quảng Bình, tiếp xúc với một số người tương đối có hiểu biết ở địa phương, trong đó có các cán bộ hưu trí, tôi giật mình vì sự thật không như mong đợi.
Đa số người tôi tiếp xúc cho rằng, việc làm của công an là đúng đắn vì đó là công tác trấn áp tội phạm của chính quyền, có tổ chức, có lãnh đạo, rằng cụ Kình là phản động nguy hiểm, đã có đủ bằng chứng, vậy giết đi là hợp tình hợp lý. Trời ơi, sao lại có thế nhận thức nông cạn, kém trí tuệ đến như thế.
Phải chăng họ bị nhồi sọ bởi thông tin một chiều, bị khống chế. Phải chăng tuyên truyền dối trá của CS đã khá thành công. Phải chăng những bài viết, những ý kiến đầy sức chiến đấu và thuyết phục, những chứng cứ rõ ràng, những lập luận chặt chẽ của Hoàng Xuân Phú, Mạc Văn Trang, Nguyên Ngọc, Nguyễn Đăng Quang v.v… chỉ được một số ít người biết đến. Tôi cảm nhận đúng như vậy. Tường lửa được dựng lên khắp nơi mà nhiều người không thể vượt qua.
Một số người tỏ ra có suy nghĩ, cho rằng thông tin quá nhiễu loạn vậy cần nghe cho được nguồn chính xác, đáng tin cậy. Hỏi nguồn nào đáng tin nhất? Họ cho là nguồn chính thống của nhà nước, là đài, báo của nhà nước. (Thế thì thôi rồi, còn gì). Một số khác tỏ ra thông thạo, cho rằng phải nghe từ nhiều nguồn. Hỏi từ những nguồn nào? Họ trả lời, ngoài truyền thanh VOV, truyền hình VTV còn phải xem các báo khác nhau như Nhân Dân, Quân Đội, Công an, Thanh Niên, Tuổi Trẻ. (Họ có biết đâu tất cả những thứ đó chỉ từ một nguồn).
Hỏi tại sao không tham khảo thêm các nguồn từ internet. Nhiều người công nhận không có, không sử dụng được máy tính và điện thoại thông minh. Số sử dụng được thì cũng khó vượt qua tường lửa với câu: “This site can’ t be reached”. Thế rồi bài Tội ác Đồng Tâm, được đăng đi đăng lại nhiều lần nhưng rất khó đến được với độc giả rộng rãi, rồi Tuyên bố lên án tội ác cũng chỉ thu thập được vài trăm chữ ký.
Ở Hà Nội tôi cũng đoán biết chuyện này nên đã đăng lại Tuyên bố về tội ác Đồng Tâm lên facebook cá nhân và kêu gọi bạn bè ký tên. Vừa đăng lên thì nhận được vô số những lời chửi rủa, mạt sát của dư luận viên (DLV). Tôi buộc phải viết bài “Thách đố các DLV chỉ ra cái đúng cái sai về phương diện luật pháp của CA trong vụ Đồng Tâm”. Tác dụng của bài hầu như chẳng có gì vì các DLV đâu có đọc bài ấy và những bài khác. Họ chỉ chờ dịp để chửi rủa.
Trong tình hình như vậy việc đăng lại nhiều lần các bài về Tội ác Đồng Tâm là cần, rất cần, nhưng xem ra hiệu quả thấp vì “Thông tin không đến đến được đúng địa chỉ”. Những người háo hức biết sự thật thì đã tìm cách biết được. Bây giờ là lúc cần tìm cách phơi bày sự thật để cho những người đã bị tuyên truyền CS đầu độc, dù có cố bịt mắt, bưng tai cũng phải nhận ra. Muốn được như vậy tôi đề nghị thay đổi cách làm. Không phải đăng lại nguyên văn 2 bài quá dài về Tội ác Đồng Tâm của GS Hoàng Xuân Phú mà tìm cách tóm tắt lại thật ngắn gọn và vận động các trang mạng, các Facebook cá nhân đăng lại để cho tăng số người tiếp cận thông tin và chúng nó cũng khó dựng tường lửa để ngăn cản hết.
Việc tóm tắt này nên là GS Phú tự làm, hoặc giao cho một vài người làm rồi thông qua GS. Tôi cũng đã mạn phép làm 1 bản tóm tắt như vậy, đăng lên facebook cá nhân ngày 4/3.
Tôi từng ngẫm nghĩ, tại sao một việc rõ ràng như thế mà tuyên truyền CS vẫn lừa dối được nhiều chục triệu người, đặc biệt là tại các địa phượng. Thì ra ngay từ bé, đa số dân Việt đã bị CS nhồi sọ rất thành công, đã bị nền giáo dục của CS làm ngu dân. Tôi đã cố viết những bài bóc trần dối trá, ngụy biện của Tuyên giáo CS, nhưng chỉ như muối bỏ biến, như ném vài nắm cát xuống sông. Chúng ta có chính nghĩa, biết được sự thật, nhưng thắng được sự tuyên truyền dối trá của CS thật quá khó vì họ có lực lượng quá hùng hậu, có nhiều thủ đoạn nham hiểm, mà dân ta có nhược điểm dễ tin.
Đối vời những người đã bị ngu dân và nhiễm thói tham lam thì rất khó dùng tình và lý để thuyết phục họ (Không dùng tình với người tham, không nói lý với kẻ ngu). Biết làm sao bây giờ. Tôi đặt ra câu hỏi, đã tạm tìm được câu trả lời cho riêng mình. Xin nêu ra để nhiều người suy nghĩ và tìm biện pháp./.