Vĩnh Phúc: Làng gốm hàng ngàn năm tuổi bị xóa sổ

- Quảng Cáo -

Vĩnh Phúc: Làng gốm hàng ngàn năm tuổi bị xóa sổ

langgomTin từ báo mạng Kiến Thức Việt Nam cho biết thì làng gốm Hiển Lễ hoạt động từ thời vua Hùng Vương, từng là địa điểm sản xuất và phân phối hàng gốm lớn nhất Việt Nam, từ Hà Nội ngược lên Việt Trì, Yên Bái, Tuyên Quang…Mất hàng ngàn năm để duy trì hoạt động, nhưng người ta chỉ cần 6 tháng để xóa sạch làng gốm cổ nhất Việt Nam.

Được biết, hàng gốm Hiển Lễ có mặt khắp mọi vùng đất nước Việt Nam từ hàng ngàn năm trước nhờ hệ thống giao thương xuyên suốt, từ một bến đò tỏa đi.

Ông Nguyễn Hải Ðịnh, cựu chủ tịch xã Cao Minh xác nhận rằng, mỏ đất sét làng gốm Hiển Lễ được gọi là đất gan trâu, chịu lửa tốt, nên sản phẩm làm ra xài rất bền. Sản phẩm Hiển Lễ xuất hiện trên thị trường lâu nay gồm các loại nồi đất, chum vại, và nhiều loại vật dụng khác như ấm, bình…

- Quảng Cáo -

Theo báo Kiến Thức, tất cả 50 lò gốm của một làng nghề hoạt động từ hàng ngàn năm nay lần lượt biến mất. Ông Ðào Văn Bộ, người đứng đầu chính quyền xã Cao Minh hiện nay cho biết, lò gốm cuối cùng của làng nghề Hiển Lễ đã bị phá bỏ hồi tháng 3, 2014, vì giờ đây không còn ai cần đến chum vại, nồi đất được làm bằng loại đất sét gan trâu. Ngoài ra, làng gốm Hiển Lễ thiếu những người thợ yêu nghề, thiếu những người có khả năng khôi phục một làng nghề đáp ứng thị hiếu của thị trường.

Nhận ra nguyên nhân làm lụi bại một làng nghề quá trễ tràng, người ta đành để dự án khôi phục làng nghề cổ nhất Việt Nam trôi theo thời gian.

 

Học sinh thiếu phòng, người dân đu dây qua sông, bên cạnh những dự án vô bổ

hocsinhTại Quảng Nam, vì thiếu phòng học, trường tổ chức cho cha mẹ bốc thăm để tuyển học sinh mẫu giáo. Ở Đắk Lắk, do không có cầu, một phụ nữ bị trọng thương khi đu dây qua sông. Đó là hai sự kiện vừa xảy ra vào cuối tuần qua.

Theo tờ Tuổi Trẻ, vì chỉ có thể nhận được 25 học sinh trong khi có đến 36 đơn xin nhập học, Ban Giám hiệu trường Mẫu giáo Bình Khương ở xã Bình Giang, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam, đề nghị các phụ huynh rút thăm để họ dựa vào đó chọn học sinh.

Sau khi phụ huynh phản đối, báo giới chỉ trích, Phòng Giáo dục huyện Thăng Bình chỉ đạo Ban Giám hiệu trường Mẫu giáo Bình Khương chọn 25 trẻ lớn nhất theo ngày – tháng – năm sinh. Tuy có sự thay đổi về phương pháp lựa chọn nhưng vẫn có 9 trẻ em không được đến trường vì trường không đủ chỗ.

Bên cạnh đó, ở Đắk Lắk, bà Nguyễn Thị Thọ, 52 tuổi, ngụ tại xã Hòa Lễ, huyện Krông Bông vừa thoát chết. Hôm 15 tháng 8-2014, khi đang đu sang phía bên kia sông Krông Ana thì ròng rọc bị trục trặc, bà Thọ rớt từ độ cao 10 mét xuống sông. Bà bị chấn thương cổ, vai, vẹo hàm, mẻ một đốt sống.

Theo chủ tịch xã Hòa Lễ nói rằng, tai nạn vừa kể chỉ là một trong vô số tai nạn đã xảy ra suốt nhiều năm qua khi dân chúng phải đu dây vượt sông. Từ nam tới nữ, từ già đến trẻ ở xã này không có lựa chọn nào khác, bởi họ không thể gạt bỏ nhu cầu đi lại, trong khi vùng này không có cầu.

Nhiều năm qua, nhà cầm quyền xã Hòa Lễ đã nhiều lần đề nghị cấp trên làm cầu song không cấp nào thèm xem xét.

Chuyện ở Quảng Nam và chuyện ở Đắk Nông hồi cuối tuần qua chỉ là hai ví dụ minh họa gần nhất trong việc chế độ Hà Nội không đầu tư cho những công trình phúc lợi thiết yếu phục vụ dân sinh. Tiền được giữ lại để hệ thống công quyền từ trung ương đến địa phương vứt vào những dự án tiếng là “trọng điểm” song vô bổ.

Cuối năm ngoái, nhà cầm quyền Hà Nội công bố một thống kê về việc sử dụng ngân sách để đầu tư vào các “dự án trọng điểm”. Theo đó, chỉ trong vòng mười năm, dựa trên đề nghị của nhà cầm quyền các địa phương, Việt Nam đổ tiền xây 20 cảng biển quốc tế, 22 phi trường (có 8 là phi trường quốc tế), 267 khu công nghiệp (trung bình một tỉnh có 4 khu công nghiệp), 18 khu kinh tế ven biển, 28 khu kinh tế cửa khẩu, 1,757 dự án trong các lãnh vực giao thông, thủy lợi và di dân.

Tổng vốn đầu tư cho tất cả các “dự án trọng điểm” ấy ngốn hết khoảng 444 ngàn tỉ đồng và gần như toàn bộ các “dự án trọng điểm” đều bỏ hoang sau khi hoàn tất.

Hồi tháng 4 vừa qua, tại một cuộc thảo luận về việc sửa luật xây dựng hiện hành, Bộ trưởng Xây dựng CSVN thừa nhận, lãng phí đã trở thành phổ biến ngay từ định hướng xây dựng đến thực hiện dự án, có khi lên tới 100% giá trị công trình. Lãng phí là nguyên nhân khiến ngân sách bội chi và nợ nần của Việt Nam gia tăng.

Tại Việt Nam, năm nào chi tiêu cho đầu tư công cũng tăng so với dự tính, có năm tăng đến 30%  nhưng hiệu quả thì chẳng ra gì. Nhiều cựu viên chức và viên chức công khai thú nhận, đó là căn bệnh trầm kha trong quản trị, điều hành của nhà cầm quyền từ trung ương xuống địa phương tại Việt Nam.

Vay mượn quá nhiều và dồn vốn vào những dự án vô bổ đã dẫn tới lạm phát. Lạm phát khiến chế độ Hà nội quyết định “thắt chặt chi tiêu” và điều đó làm doanh nghiệp phá sản hàng loạt, đẩy kinh tế Việt Nam đến chỗ lụn bại, ngân sách chẳng còn bao nhiêu nguồn để thu vào.

Bởi liên tục bội chi trong khi ngân sách thất thu nghiêm trọng, nhà cầm quyền CSVN ngưng chi cho những công trình phúc lợi thiết yếu phục vụ dân sinh. Rất nhiều dự án xây dựng, sửa chữa trường học, bệnh viện đang bị bỏ dở hoặc không thực hiện vì không được cấp tiền. Đến nay, vẫn chỉ có dân chúng lãnh nhận toàn bộ hậu quả, chưa có bất kỳ viên chức nào bị truy cứu trách nhiệm. 

 

Tài xế bãi công, cửa khẩu Mộc Bài bị nghẽn

mocbaiNhiều doanh nghiệp kinh doanh trong lĩnh vực vận tải ở Việt Nam xác nhận, các tài xế điều khiển xe chở container từ Việt Nam sang Campuchia và ngược lại, đang bãi công tại cửa khẩu Mộc Bài, Tây Ninh.

Vụ bãi công xảy ra hôm 16 tháng 8, sau khi các nhân viên làm việc tại cửa khẩu Mộc bài buộc mỗi xe phải đóng từ 2 triệu đến 2,5 triệu cho cái gọi là “phí sử dụng hạ tầng ra vào cửa khẩu”. Chủ nhiều doanh nghiệp vận tải khẳng định, vào lúc này, tiền lời cho việc vận chuyển mỗi container từ Sài Gòn đến Phnom Pênh chỉ hơn hai triệu. Buộc họ đóng “phí sử dụng hạ tầng ra vào cửa khẩu” với mức như đã kể là ép họ vào chỗ chết.

Theo báo giới Việt Nam, giữa tháng trước, Hội đồng nhân dân tỉnh Tây Ninh, bỏ phiếu, cho phép thu “phí sử dụng hạ tầng ra vào cửa khẩu”. Tất cả các loại hàng hóa, kể cả nông sản đều phải trả “phí sử dụng hạ tầng ra vào cửa khẩu”.

Đây không phải lần đầu tiên hệ thống công quyền tại Việt Nam ép các doanh nghiệp vận tải nói riêng và dân chúng nói chung phải trả những loại phí liên quan tới giao thông.

Hồi đầu năm nay, báo chí Việt Nam cho biết, trung bình mỗi xe hai bánh gắn máy và xe hơi tại Việt Nam phải gánh mười loại phí. Một viên thứ trưởng của Bộ Giao thông Vận tải thừa nhận mỗi “đầu xe” tại Việt Nam đang phải đóng hàng chục loại thuế, phí nhưng thề là “không có khoản nào chồng lên khoản nào”.

Cũng theo báo chí Việt Nam, do Bộ Giao thông Vận tải than rằng, năm nay, vẫn còn thiếu 13,000 tỉ để sửa chữa, duy tu các công trình giao thông nên chuyện tận tâm, tận lực thu phí sẽ “quyết liệt” hơn.

Cách nay vài tháng, Bộ này trình cho Thủ tướng CSVN dự thảo một đề án gọi là “phát triển hợp lý các phương tiện giao thông”, theo đó, các phương tiện giao thông sẽ phải đóng thêm hai loại phí là “phí lưu hành nội đô” và “phí trông giữ xe”.

Người ta ước đoán, nếu ông Thủ tướng gật đầu với đề án này, mỗi năm, mỗi xe hơi tại Việt Nam phải trả khoảng 70 triệu đồng và mỗi xe hai bánh gắn máy phải trả 31 triệu đồng/năm. Trong việc “tận tâm, tận lực” thu phí hệ thống công quyền còn có những doanh nghiệp đầu tư vào các công trình giao thông làm bạn đồng hành.

Tại Việt Nam, công trình giao thông đang xây dựng đã được thu phí, vừa xây dựng xong đã hư vẫn có thể thu phí, hư hỏng nặng nề không hề sửa chữa song không miễn phí đã trở thành điều bình thường.

Chẳng hạn tuyến cao tốc Nội Bài – Lào Cai, dù chỉ mới hoàn thành 1/10 tổng chiều dài nhưng xe cộ qua lại trên đoạn Nội Bài – Tam Dương (Vĩnh Phúc) phải trả phí 1,500 đồng/km. Tuyến cao tốc Cầu Giẽ – Ninh Bình, có những đoạn mà “ổ gà” rộng cả mét, sâu hơn 10cm nhưng xe nào vào đó cũng phải trả phí.

Mãi đến gần đây, do bị công chúng chỉ trích dữ dội, Bộ trưởng Giao thông – Vận tải của Việt Nam mới đi thị sát và kết quả của chuyến thị sát này là yêu cầu thực hiện điều lẽ ra là đương nhiên : Đường hư thì không được thu phí.

 

 

 

- Quảng Cáo -

Chúng Tôi Mong Có Góp Ý Kiến Thêm Từ Quý Vị

Please enter your comment!
Please enter your name here