Ít nhất là trên các phương tiện truyền thông, cả “lề phải” lẫn “lề trái, hầu hết các ý kiến, từ các chuyên gia tử tế, các doanh nhân, các hiệp hội nghề nghiệp, nhà báo cho đến người dân bình thường đều phản đối việc tăng thuế môi trường đối với xăng dầu lên kịch khung (4000 đ/lít đối với xăng) sau khi Bộ Tài chính đưa ra lấy ý kiến. Lý giải về sự lợi bất cập hại của việc tăng thuế này được các nhà chuyên môn trình bày mạch lạc, hầu hết những ai quan tâm đều thấy có sức thuyết phục. Lòng dân chính là đây chớ đâu !
Nhưng Bộ Tài chính bất chấp. Những đại biểu được coi là “tinh anh” của dân là Ủy ban Thường vụ Quốc hội cũng bất chấp.
Bộ máy nhà nước đã không có một động thái tiết kiệm hiệu quả nào. Trụ sở cứ xây. Xe sang cứ dùng. Công chức cấp cao vẫn đi máy bay hạng sang. Tiền của đổ vào các dự án không có hiệu quả vẫn chưa có dấu hiệu chấm dứt. Tài sản quốc gia bị các nhóm lợi ích câu kết với quan chức thoái hóa biến chất cướp đoạt ở nhiều nơi vẫn không thu hồi. Tăng thuế kiểu “ăn sẵn” như thế này là đẩy hết khó khăn cho dân và doanh nghiệp để giành lấy sự thuận lợi cho bộ máy nhà nước đang phình to ra, tiếp tục dung túng cho thói vô trách nhiệm của cán bộ, công chức.
Tăng thu ngân sách bằng khoan sức dân để nuôi dưỡng nguồn thu là chính sách phát triển bền vững của đất nước. Nhưng chính sách này rất dị ứng với bộ máy quan liêu và những kẻ làm biếng, những kẻ tư duy theo nhiệm kỳ.
Leave a Comment