Công ty Sản xuất nhôm Asia-Vina-Taiwan thuộc Tổng cộng ty Đại Trường Phát- có thu tiền của người lao động, nhưng không nộp vào bảo hiểm xã hội tỉnh trong thời gian dài, khiến quyền lợi hợp pháp của công nhân bị ảnh hưởng. Ngoài ra, công ty còn nợ hơn 1,9 tỉ đồng của 84 công nhân.
Thể hiện sự bực tức, sáng 12/3/2015 tại khu vực trước Trung tâm Giám định y khoa – Pháp y thành phố Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình, hàng chục công nhân của Công ty Sản xuất nhôm Asia-Vina-Taiwan đã “bao vây” ông Lê Văn Duẩn – Tổng giám đốc công ty để đòi quyền lợi.
Trước sự quyết liệt của công nhân, ông Duẩn phải mời họ về trụ sở tổng công ty để giải quyết. Tại buổi đối thoại, các công nhân đã bày tỏ sự bực tức trước việc số tiền bảo hiểm của họ đã bị “ăn chặn”. Đại diện lãnh đạo tổng công ty cho biết đã bán công ty, và số tiền đó tổng công ty đã nộp cho cơ quan bảo hiểm xã hội 200 triệu đồng, nộp thuế đất 400 triệu đồng. Tuy nhiên, các công nhân ở đây đều cho rằng đến nay họ chưa được nộp tiền bảo hiểm. Do đó, sự thắc mắc của công nhân vẫn chưa được giải quyết thỏa đáng.
Nhiều công nhân làm việc ở công ty này cho rằng đến thời điểm hiện tại, số tiền bảo hiểm họ đã nộp trước đây vẫn chưa được nộp lại cho Bảo hiểm xã hội tỉnh. Vì thế tất cả các quyền lợi liên quan của công nhân đều không có, số tiền trên coi như đã bị mất trắng do sự lươn lẹo của công ty.
Trước đó, công nhân của Công ty Sản xuất nhôm Asia-Vina-Taiwan cũng đã có phản ảnh bị “ăn chặn” tiền bảo hiểm xã hội. Công ty thu tiền của người lao động đầy đủ, nhưng không nộp vào bảo hiểm xã hội tỉnh trong thời gian dài khiến quyền lợi hợp pháp của công nhân bị ảnh hưởng nặng nề. Theo đó, đến quý 4/2014 Tổng công ty Đại Trường Phát còn nợ hơn 4,4 tỉ đồng tiền bảo hiểm, riêng Công ty Sản xuất nhôm Asia-Vina-Taiwan nợ hơn 1,9 tỉ đồng của 84 công nhân.
Liên quan đến vấn đề trên, bảo hiểm xã hội tỉnh đã khởi kiện công ty này ra tòa. Nhưng dù có quyết định của tòa án vẫn không thể thi hành án được. Nguyên nhân là tài sản của Công ty đã bị đem đi thế chấp ngân hàng hết, nên không thể kê khai tài sản để thi hành án.
Cuối cùng, công nhân vẫn là người chịu thiệt thòi nhất, vì không được bảo vệ quyền lợi đến nơi đến chốn ngay từ đầu. Công đoàn nhà nước chỉ là bù nhìn.