Vì sao có không ít người tỏ ra cảm mến Phạm Bình Minh và Vũ Đức Đam, và tỏ ra luyến tiếc sự ra đi của hai ông?
Đó là lỗi của hệ thống tuyên truyền có chủ đích và khiếm khuyết của nền báo chí không độc lập.
Vì cái lỗi này đã không đem lại sự công bằng cho người Dân khi Sự thật luôn là trò chơi ú tim tù mù.
Với báo chí độc lập, thì Sự thật là thước đo hàng đầu, để sự Công bằng cho người Dân là món quà tử tế nhất mà một nền Dân chủ luôn dâng tặng cho người Dân.
Sự thật đó là:
Sự tàn bạo ăn không từ thứ gì trong vụ án “Chuyến bay giải cứu” dẫn đến hàng loạt thứ trưởng, cục trưởng, đại sứ tên tuổi của bộ Ngoại giao bị bắt giam, kỷ luật thì người chịu trách nhiệm rành rành trước nhất chính là Phạm Bình Minh.
Theo lẽ công bằng ở các nước có nền Dân chủ và báo chí độc lập, thì chỉ cần tích tắc trợ lý của ông Minh một mắt xích quan trọng trong vụ cướp đoạt, tham nhũng trắng trợn “Chuyến bay giải cứu” này bị công an truy tố, ông Minh có lòng tự trọng đã chủ động từ chức rồi nếu không muốn bị cách chức.
Tại sao ông không từ chức ngay? Mà phải đến khi ông TBT Nguyễn Phú Trọng đưa ra nghị quyết về “khuyến khích người phạm lỗi từ chức” và ông Võ Văn Thưởng đại diện Ban Bí thư yêu cầu “cần gây sức ép mạnh để cán bộ phạm lỗi từ chức” mới từ chức?
Chả qua đã từ lâu không ít quan chức VN không có đủ lòng sĩ diện, danh dự để có văn hoá tự trọng tối thiểu này.
Và cũng đã từ lâu không ít quan chức VN tham lam quyền lực không ai từ bỏ quyền lực một cách dễ dàng.
Và cũng đã từ lâu nền tư pháp VN không ít lần vẫn nương nhẹ với các quan chức đương chức có tên tuổi hoặc có thành tích nào đó.
Trường hợp ông Vũ Đức Đam cũng vậy khi vụ án Việt Á xảy ra gây ra biết bao tai hoạ đối với người Dân.
Nếu người Dân biết hết Sự thật về vai trò, trách nhiệm và cả những gì v v… đằng sau các vụ án trên như uỷ ban kiểm tra trung ương và cơ quan an ninh điều tra tội phạm hối lộ tham nhũng biết, thì chắc chắn khó có thể có sự ngộ nhận nào đó về hình ảnh hai ông trên.
Hãy đứng về Phe Nước mắt – Phe người Dân, những người là nạn nhân duy nhất của tội lỗi của các ông quan lớn, dù bất kể ông quan lớn ấy là ai, để phán xét.
Sự thật cần phải được phơi bày. Khi Sự thật chưa được phơi bày thì sự bất công đối với người Dân vẫn còn đó. Và cái xấu xa, cái ác vẫn còn đó.
Điều quan trọng nữa, sức ép từ chức không thể chỉ là màn diễn của phe nhóm quyền lực mà phải với bất cứ ai dù ở vị trí cao nào.
Đó cũng là sự Công bằng dành cho người Dân vì người Dân luôn phải có quyền được phục vụ bởi những quan chức thực sự tử tế chứ không phải những quan chức chưa bị lộ sự không tử tế./.