Sau 8 năm yên ắng, đột nhiên, vụ án oan Lê Văn Mạnh trở lại gây xôn xao dư luận vào ngày 18/09/2023 bằng văn bản Thông báo về việc thi hành án tử hình số 26/TB-HĐTHATH, do bà Nguyễn Thị N., Chánh Án Tòa án Nhân dân tỉnh Thanh Hóa ký, gởi cho gia đình Lê Văn Mạnh.
Chỉ 4 ngày sau, mặc cho công luận, luật sư, cơ quan ngoại giao nhiều quốc gia và tổ chức quốc tế lên tiếng, Hội đồng thi hành án tử hình tỉnh Thanh Hóa đang mang tử tù oan Lê Văn Mạnh ra hành hình bằng biện pháp tiêm thuốc độc vào lúc 8h45’ sáng ngày 22/09/2023 vừa qua.
Theo đó, một số bạn đã nêu ý kiến chỉ trích bà Nguyễn Thị N., Chánh Án Tòa án Nhân dân tỉnh Thanh Hóa, người ký văn bản Thông báo về việc thi hành án tử hình số 26/TB-HĐTHATH, vì cho rằng bà phải chịu trách nhiệm về việc tử hình tử tù oan.
Tôi e rằng các bạn đó đã chỉ trích nhầm người chịu trách nhiệm. Vì lẽ, với tầm vóc một vụ án oan đến mức độ đã phải xét xử 7 lần qua 7 phiên tòa. Trong đó, có kháng nghị của Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao nhận định gần như phủ nhận vụ án, như: “chưa có cơ sở vững chắc để kết luận Lê Văn Mạnh phạm tội Giết người, Hiếp dâm trẻ em”, thì vụ án đã hoàn toàn nằm ngoài thẩm quyền quyết định của các cơ quan tư pháp tỉnh Thanh Hóa, mà lúc này, thẩm quyền quyết định thuộc về các cơ quan trung ương.
Chứng minh điều này khá đơn giản. Nếu đọc kỹ văn bản Thông báo về việc thi hành án tử hình số 26/TB-HĐTHATH công chúng sẽ dễ nhận ra vấn đề này. Tại phần nêu các căn cứ của văn bản, thì hầu hết là các văn bản có từ thời điểm trước năm 2015 và đến năm 2015, là thời điểm tạm ngưng thi hành án tử hình. Tuy nhiên, tại gạch đầu dòng thứ 3 có nêu căn cứ vào Công văn số 189/TANDTC-V1, ngày 11/08/2023 của Tòa án Nhân dân Tối cao. Chính Công văn số 189, ngày 11/08/2023 của Tòa án Nhân dân Tối cao mới là văn bản chỉ đạo giết người dưới danh nghĩa tử hình.
Tôi nói ra nơi chỉ đạo, các bạn tiếp tục đoán ra người chỉ đạo nhé? Và đó mới đích thị là kẻ “sát nhân”. Lúc này, hắn đang mỉm cười đắc thắng vì ý nguyện của công chúng đối với hắn, hóa ra chả là “cái đinh” gì sất.
Tôi đã từng nghe “Tử hình sạch đám kêu oan, thì sẽ không còn án oan nữa!!!” cứ nghĩ là câu đùa quá trớn. Hóa ra, nó là chủ trương. Cho nên, sau khi giết Lê Văn Mạnh như một phép thử, mà công chúng vẫn bàng quan, thì sẽ đến lượt Nguyễn Văn Chưởng, Hồ Duy Hải…
Như thế, với vụ Lê Văn Mạnh, tỉnh Thanh Hóa chỉ còn thẩm quyền là người thừa hành lệnh để “bấm nút” tiêm thuốc độc vào người tử tù theo quyết định từ “trển” mà thôi.
Như thường lệ, không ai trách đao phủ thủ mà lại miễn trách cho kẻ ra lệnh bao giờ?
Manh Dang