Cháu bé bị hành hạ ác độc hơn một năm qua để rồi cuối cùng bị đánh chết mà không hề được ai cứu giúp ngay trong một gia đình khá giả thượng lưu có cha làm giám đốc một công ty và ông nội là bác sĩ phó giám đốc một bệnh viện lớn, nói lên nhiều vấn đề của xã hội ngày hôm nay.
Nhiều bài viết đã lên án về mặt đạo đức và pháp luật khá đầy đủ, thấy không cần phải nêu ra nữa. Ở đây tui muốn lưu ý đến khía cạnh phổ biến hiểu biết về nhân quyền cho toàn dân và giáo dục nhân quyền cho trẻ em.
Đã nhiều lần khi nói về nhân quyền, tui hay nhắc đến chuyện ngay cả trẻ em mẫu giáo của các nước châu Phi cũng đã được dạy về nhân quyền. Quyền cụ thể và đầu tiên mà các em được dạy là quyền không bị làm đau đớn và không làm đau đớn người khác. Nghĩa là em không được cấu, cắn bạn bè và ngược lại. Rồi từ đó nâng cao lên, không ai có quyền đụng chạm đến cơ thể của em gây ra đau đớn, kể cả bố mẹ.
Rồi người ta dạy cho các em biết khi bị người lớn đụng chạm đến cơ thể phải phản ứng ra sao, phải báo động đến ai, phải cầu cứu ai…
Cháu bé vừa bị đánh chết đã học lên đến lớp 3, nếu từ khi còn mẫu giáo đã được dạy dỗ những điều như trên thì ngay lần bị mẹ kế hành hạ đầu tiên đã biết cầu cứu đến mẹ ruột, đến ông bà nội, đến hàng xóm, đến thầy cô giáo…
Nhưng cháu đã không làm được điều này, để bị hành hạ liên tục, ngày càng nặng hơn suốt một năm rồi bị đánh chết trong lần bị hành hạ cuối cùng. Cháu không được dạy về quyền làm người và cách bảo vệ quyền làm người của mình.
Người mẹ kế cũng không được dạy về quyền làm người từ bé nên đã thản nhiên xâm phạm cơ thể của cháu bé mà không thấy sai. Pháp luật thì cô càng không am hiểu.
Người bố học hành cao, có địa vị trong xã hội, nhưng từ bé đã không được dạy về nhân quyền, lớn lên và làm việc trong một xã hội mà nghe nói đến hai chữ nhân quyền như nghe về điều gì huý kị ghê gớm lắm, nên không hiểu một điều rất cơ bản là không có quyền làm đau con mình và không cho ai được phép làm đau con mình.
Nhân quyền thì giấu đi, luật pháp thì bưng bít những điều tiến bộ mà thế giới buộc phải ghi vào, thảm cảnh vẫn tiếp tục xảy ra cho con người VN là điều không thể tránh khỏi.
Nhân quyền là nền tảng của pháp luật. Hiểu biết pháp luật là hiểu biết về nhân quyền. Có lẽ vì vậy mà pháp luật cũng bị bưng bít với người dân.
Đã có nhóm Hiến Pháp bị bắt đi tù hết cả nhóm chỉ vì có ý định phổ biến kiến thức luật cho người dân.
Đã có bạn tui là ứng cử viên quốc hội Lê Trọng Hùng bị bắt đi tù chỉ vì đã phát sách pháp luật cho người dân.
Và cũng có lẽ vì vậy mà tui nhiều lần muốn gởi sách bộ luật hình sự và luật tố tụng hình sự vào trại giam cho vợ tui là Nguyễn Thuý Hạnh nghiên cứu am hiểu luật cũng bị ngăn cấm.
Trách móc, đau xót, uất nghẹn là cần thiết, nhưng cần thiết nhất lúc này là làm gì để cảnh bi thảm ấy không tiếp tục xảy ra nữa.
Ngay từ bây giờ hãy dạy cho con cháu bạn biết về quyền làm người, quyền không để ai đụng chạm vào cơ thể mình kể cả bố mẹ ruột, biết phản ứng và bảo vệ bản thân khi bị kẻ khác xâm phạm. Dạy về nhân quyền thì trẻ con dễ tiếp thu hơn dạy về pháp luật.
Đừng chủ quan nghĩ rằng không ai dám đụng vào con cháu mình. Biết đâu ngày nào đó bạn bất ngờ ra đi, con bạn sẽ được người khác nuôi dưỡng, nguy cơ bị ngược đãi dễ xảy ra.
Hơn nữa, khi con bạn thấm nhuần quyền làm người từ bé, lớn lên sẽ không xâm phạm đến quyền làm người của kẻ khác, chúng sẽ không trở thành cha kế hay mẹ kế ác độc, làm công an thì không đánh chết người trong đồn, làm bộ đội thì không hành hạ tân binh …/.
Leave a Comment