Tân Phong – Việt Tân
Việt Nam đang chìm sâu vào cơn khủng hoảng không lối thoát trên tất cả các lĩnh vực từ y tế, an sinh xã hội, kinh tế bởi hệ thống chính trị bất tài vô năng chỉ quen thói lừa bịp, tuyên truyền dối trá. Thảm trạng bi đát ở 19 tỉnh thành phía Nam minh chứng cho thất bại toàn diện từ phương pháp, chiến lược, hạ tầng xã hội. Hàng trăm ngàn người dân nghèo và nhập cư đang đối mặt với nguy cơ bị chết đói khi không nhận được hỗ trợ về lương thực, nhu yếu phẩm thiết yếu trong bối cảnh nhà cầm quyền kéo dài thời gian giãn cách xã hội sau mốc 15 tháng Tám.
Những “con lợn đội mũ phớt” tiếp tục phương thức cực kỳ phản khoa học và vô nhân đạo “chống dịch như chống giặc” khi coi những người dân nghèo bị nhiễm bệnh là “giặc” – là đối tượng cần loại bỏ, cách ly khỏi xã hội thay vì là một nhân mạng, một công dân cần được và có quyền được hệ thống an sinh xã hội giúp đỡ. Phương thức “giãn cách xã hội” kéo dài nhưng không hỗ trợ dân nghèo đã và đang gây ra một thảm họa nhân đạo cấp độ quốc gia. Việc kéo dài thời gian giãn cách như hiện nay thực sự là tội ác. Trong khi đó, truyền thông lề đảng và giới chức CSVN liên tục “ra rả” thông điệp đã 100% hỗ trợ người dân nghèo.
Vậy sự thực thì hệ thống cầm quyền đã chi bao nhiêu tiền cho việc phòng chống dịch bệnh và hỗ trợ người dân?
Mới đây, một báo cáo đáng chú ý của chuyên gia kinh tế, Tiến Sĩ Đinh Trường Hinh trên tờ KinhteSaigonOnline (https://www.thesaigontimes.vn/) đã căn cứ vào số liệu khả tín của Quĩ Tiền Tệ Thế Giới IMF, phân tích và làm rõ số tiền thực sự mà nhà cầm quyền CSVN đã trích ngân sách để dùng cho việc phòng chống dịch và hỗ trợ doanh nghiệp, người dân. Một con số khiêm tốn tới mức phỉ báng …5,6 USD/người. Sẽ là châm biếm nếu đem số tiền “hỗ trợ” này so sánh với những khoản trợ cấp của chính phủ các xứ “tư bản giãy chết.” Càng đối nghịch tới mức cùng cực khi so sánh với số tiền 1.625 tỷ đồng mà tỉnh nghèo Nghệ An chuẩn bị xây tháp 9 tầng để làm khu tưởng niệm ông Hồ giữa lúc thảm kịch nhân đạo đang diễn ra khắp mọi nơi. Đó là một việc làm táng tận lương tâm chứ không chỉ là vô liêm sĩ.
Xin trích lại một phần của bài phân tích “Việt Nam có thể tăng chi bao nhiêu cho Covid-19 mà vẫn giữ ổn định kinh tế vĩ mô?”. Người viết hoàn toàn đồng ý với đánh giá của ông Đinh Trường Hinh và trân trọng ý kiến phản biện này.
“…Tính đến giữa tháng Bảy, 2021, theo số liệu theo dõi tài chính của Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế (IMF), Việt Nam đã chi rất ít nguồn ngân sách cho phòng, chống dịch Covid-19, ít nhất là so với các nước có cùng trình độ phát triển kinh tế hoặc thậm chí so với các nước ở mức phát triển thấp hơn. Hình 1 cho thấy chi tiêu này của Việt Nam nằm trong những mức thấp nhất trên thế giới. Bảng 1 cho thấy Việt Nam đã chi khoảng 1,4% GDP cho các biện pháp có tác động đến ngân sách, thấp hơn so với mức 4% GDP của các nền kinh tế mới nổi và 1,6% của các nước thu nhập thấp.
Phân tích khoản hỗ trợ ngân sách này cho thấy 84% số tiền này được trao cho các doanh nghiệp, phần lớn dưới hình thức hoãn thuế giá trị gia tăng hoặc tiền thuê đất. Tính đến tháng Ba, 2021, các hộ gia đình được hỗ trợ khoảng 12.700 tỉ đồng tiền mặt trực tiếp (tương đương 564 triệu đô la Mỹ, chiếm 0,2% GDP), tức khoảng 5,6 đô la Mỹ/người. Ngay cả số tiền 5,6 đô la rất khiêm tốn này cũng chỉ tới tay được một số ít người nghèo. Dữ liệu được cập nhật đến tháng Sáu, 2021 cũng không có khác biệt là bao nhiêu.
Không chỉ chi theo kế hoạch cho các hộ gia đình nhỏ hơn so với doanh nghiệp, mức thiếu hụt thực hiện còn cao hơn. Chỉ 31% số tiền dành cho hỗ trợ hộ gia đình được thực hiện, so với 42% dành cho doanh nghiệp. Điều này đáng lo ngại vì trong bối cảnh nền kinh tế Việt Nam, người lao động trong khu vực phi chính thức bị ảnh hưởng nặng nề nhất bởi dịch Covid-19, đặc biệt là trong thời gian ngừng hoạt động vì việc làm bị phá hủy, tiết kiệm hạn chế và khả năng tiếp cận các nguồn tài chính bị hạn chế.“
5,6 USD/người tức khoảng 130 ngàn VNĐ là số tiền mà “đảng và nhà nước” đã dành cho việc phòng và chống dịch, cũng như “hỗ trợ” người dân trong suốt thời gian qua. So với mức tăng giá xăng, cùng đủ mọi loại sắc thuế mới được ban hành, các qui định về truy thu, tạm thu, khấu trừ thuế với doanh nghiệp, người lao động… được hệ thống công quyền “đẻ” thêm trong thời gian dịch bệnh thì mới thấy hết được “sự ưu việt” của hệ thống cướp bóc CSVN. Và điều đó lý giải cho việc, dù nền kinh tế đang kiệt quệ khi hàng trăm ngàn doanh nghiệp tệ liệt, phá sản chưa từng có trong lịch sử thì thu ngân sách 7 tháng đầu năm vẫn luôn đạt và vượt chỉ tiêu. Những đồng tiền thực sự từ xương máu người dân được đem đi xây tượng đài, tiêu phí cho một bộ máy công quyền song trùng, tam trùng khổng lồ nhưng vô năng, nhũng lạm và hủ bại cùng cực.
Một mặt giới chức CSVN và “truyền thông lề đảng” luôn miệng điệp khúc “không để cho dân đói, không để ai bị bỏ rơi, đảm bảo chuỗi cung ứng, mục tiêu kép…” thì trên thực tế tất cả những biện pháp chống dịch đều thảm bại. Có thể thấy rõ nhất ngoài việc sụp đổ hệ thống y tế, thì hệ thống an sinh xã hội và tất cả hệ thống hội đoàn Mặt Trận Tổ Quốc, Chữ Thập Đỏ …hoàn toàn biệt tích. Rất có thể, khi sức chịu đựng vượt quá giới hạn, hàng ngàn, hàng vạn những “vô sản chân chính” sẽ tái hiện lại cảnh tượng “phá kho thóc” hay đến những dinh thự của đám “đầy tớ nhân dân” để đòi tiền “cứu trợ.”
Vậy tại sao, CSVN nhẫn tâm thực hiện chính sách thắt chặt túi tiền trong bối cảnh nguy cấp này?
Trước hết, giới chức CSVN rất lo ngại việc in và bơm thêm tiền quá mức sẽ dẫn đến việc đồng tiền nội địa mất giá và bị Hoa Kỳ qui kết là thao túng tiền tệ. Nếu trường hợp đó xảy ra, hậu quả của các biện pháp trừng phạt đối với nền kinh tế phụ thuộc vào xuất cảng sẽ rất lớn (Rất may, vừa qua thì khả năng này đã tạm bị gác lại một bên). Vốn dĩ, số lượng tiền được in và bơm ra thị trường dao động từ 30 – 50 tỷ Mỹ Kim mỗi năm, tăng trưởng tín dụng gấp 2,5 – 3 lần tăng trưởng GDP. Dư địa tăng thêm cung tiền không nhiều vì có thể gây ra siêu lạm phát.
Thực tế, thì hầu hết giá nhu yếu phẩm từ xăng dầu, điện nước, sữa, gas, vật tư nông nghiệp, sắt thép, thức ăn gia súc,… đều đã tăng phi mã từ 30 – 50% trong 12 tháng vừa qua. Chỉ số CPI mặc dù luôn được GSO (Tổng Cục Thống Kê) nhào nặn dưới 4% nhưng nó cũng phản ánh một điều là tiêu dùng đang cực kỳ thấp. Nghịch lý là giá cả của đa số hàng hóa thì tăng giá phi mã trong bối cảnh sức mua thị trường giảm sút nghiêm trọng và nền kinh tế tăng trưởng thực âm.
Điều đáng nói ở đây, mỗi năm trung bình Ngân Hàng Trung Ương bơm khoảng 30 – 50 tỷ Mỹ Kim ra thị trường nhưng hiệu quả thực sự cho nền kinh tế rất thấp. 6 tháng đầu năm 2021, khoảng 520.000 tỷ đồng tương đương 24 tỷ Mỹ Kim đã được bơm vào thị trường, nhưng hầu như không có một tác dụng hỗ trợ gì cho tuyệt đại đa số doanh nghiệp vừa và nhỏ. Phần lớn nguồn tiền đều chảy vào các lĩnh vực như bất động sản, chứng khoán và các quĩ đầu cơ.
Tỷ lệ số doanh nghiệp vừa và nhỏ trong lĩnh vực sản xuất kinh doanh thực sự tiếp cận được nguồn vốn cần thiết là rất hiếm hoi. Do đó, số tiền bơm vào thị trường không mang nhiều ý nghĩa phát triển mà chỉ đảm bảo tính thanh khoản cho khối ngân hàng, chạy lòng vòng trong ma trận “bất động sản, chứng khoán, trái phiếu doanh nghiệp, trái phiếu chính phủ…và cuối cùng chỉ làm giàu thêm cho đám quan chức và các tập đoàn, công ty sân sau.” Dịch bệnh là cơ hội tốt nhất cho đám “Kền kền đỏ” tha hồ thâu tóm tài sản bị bán đổ bán tháo và độc quyền phân phối các mặt hàng dược phẩm và dân sinh. Một cuộc cướp bóc lớn nhất sau 1975 đang được tiến hành trên qui mô quốc gia dưới những chiêu bài và danh nghĩa “chống dịch như chống giặc” và “chính sách thời chiến.”
Cuối cùng, bài viết này tái khẳng định lại nhận định: Các chính sách hỗ trợ và những phát biểu của giới chức CSVN “không để dân đói, không để dân bị bỏ rơi, không để đứt gãy chuỗi cung ứng, mục tiêu kép…bla bla” hoàn toàn là chiêu trò lừa bịp, tất cả đều là những dàn dựng diễn tuồng, hô hào vĩ thanh của giới chức CSVN… Trên cơ sở phân tích kinh tế dựa trên số liệu của IMF hay việc giải ngân các gói “hỗ trợ” mà thực ra là những khoản “tiền hơi,” cũng như thảm cảnh hàng triệu người dân miền Nam đang phải chịu đựng… có thể nói CSVN đang thực hiện một cú lừa đảo ngoạn mục và đang tiến hành những chính sách cướp bóc tinh vi và bất lương không thể tưởng tượng nổi.
Tân Phong
Leave a Comment