Mở đầu phiên toà ô nhục, Cô Thêu đã làm cho cả hội đồng xét xử cảm thấy khó chịu, khi thay vì đọc tên của mình ra, cô đã đọc tên mình là “Tôi tên là nạn nhân của cộng sản”.
Câu trả lời đó, cùng thái độ cứng rắn giữa phiên toà, và những lời đối đáp tranh luận làm cho hội đồng xét xử cảm thấy chính chế độ mới là bên phạm tội. Chính vì vậy, toà án tỉnh Hoà Bình đã trả thù bằng cách tuyên 2 Mẹ con 16 năm tù giam và 6 năm quản chế.
Câu chuyện bản án man rợ ấy đã làm dư luận thêm phẫn nộ, bởi lẽ, 2 Mẹ con Cấn Thị Thêu là những người ưu tú trong xã hội VN vì chính họ, đã làm sạch bộ máy quan chức VN và đem ra ánh sáng nhiều kẻ quan chức cậy quyền gây loạn xã hội. 2 Mẹ con họ, còn bảo vệ chủ quyền biển đảo, đứng về những người thấp cổ bé họng, đòi quyền tự do cho cả dân tộc này. Không vinh danh thì thôi, sao lại bắt bớ họ?
Trong phiên toà này, người ta chú ý nhất có lẽ là cái tên mà 2 Mẹ con Cấn Thị Thêu đã minh định cho chính mình.
“Tên tôi là nạn nhân của cộng sản”, cái tên nghe sao lạ quá, mà cũng oan nghiệt, oái oăm quá!
Cái tên ấy, tưởng chừng Mẹ con Cấn Thị Thêu nói cho bản thân mình, nhưng không phải, nếu soi xét thật kỹ, thì 90 triệu dân trong đất nước VN này đều có chung một cái tên là “nạn nhân của cộng sản” cả. Không một ai không có, ngoại trừ đám quan chức trung ương.
Đừng tưởng sống trong xã hội VN, mình tự xây dựng cho vỏ bọc an toàn nào đó mà cho đó là toàn, không quan tâm Chính trị nghĩ là yên ổn.
Tôi nhớ mấy năm trước, có Ca sỹ Chuyên hát nhạc đỏ ở Bắc Giang, ngày nào cũng ca ngợi đảng nhưng cuối cùng, bị chính quyền địa phương cướp đất trả cho một ít tiền, mà cô ca sỹ đó kêu lên “một m2 đất không bằng ký vải thiều”. Hay Lê Chí Thành, có bao giờ nghĩ rằng, từ một công an mà một ngày giờ đây phải nằm trong khám vì bị chính đồng chí mình hãm hại.
Hay là, đám quan chức giáo dục thì bày ra thành tích để tỏ vẻ giỏi hơn người, o ép giáo viên đủ thứ, giáo viên bày ra đủ thứ môn học thêm, điểm thi… làm cho học sinh gần như bị đuối trong mớ toan tính của người lớn.
Hoặc là y tế VN toàn kê khống đẩy giá thuốc lên cao, bán thuốc giả làm cho người bệnh chết trong tức tưởi.
Hay bộ công thương buồn thì tăng điện, vui thì tăng xăng, bên thuế thì tăng thuế, BOT thì mọc đầy đường tăng giá lên cho dân đi đèo, bất chấp nguy hiểm.
Hay FLC hứng thì chỉ vào rừng để làm sân Golf làm cho dân tình ngày càng khốn khổ hơn, môi trường tàn phá hơn.
Tất cả, nhân dân VN ai cũng bị cuốn vào những thứ trò chơi quyền lực, tranh giành nhau để chúng xâu xé tài nguyên đất nước, xương máu của nhân dân. Đẩy triệu triệu người VN lâm vào đường cùng, khốn khổ.
Thì ra, đất nước VN 90 triệu người, mỗi người mỗi ý, mỗi quan điểm sống mỗi hoàn cảnh nhưng đều chung một cái tên:
“Tôi tên là nạn nhân của cộng sản”./.