Quảng Cáo

Cơ hội làm sạch nhân sự, chấn hưng giáo dục

Ông Trần Khắc Hùng, Chủ tịch HĐQT Trường ĐH Đông Đô, bỏ trốn đang bị truy nã

Quảng Cáo

Chu Mộng Long|

Tôi vui được một nửa khi đọc tin Viện KSND tối cao yêu cầu điều tra danh sách cán bộ mua bằng trong vụ án Trường Đại học Đông Đô. Đây là bước đầu truy vào hang ổ chấy rận của liên ngành nội vụ và giáo dục.

Nội vụ và giáo dục không làm được thì bên hành pháp phải làm. Phải có sự khách quan từ cơ quan kiểm sát, bởi nói như Einstein, không thể sửa sai bằng bàn tay của kẻ đã làm sai. Cách tạo ra chuẩn trên chuẩn của Bộ Nội vụ và Bộ Giáo dục và Đào tạo là nguyên nhân của hiện tượng chạy bằng cấp và chạy ghế. Đến lúc hai bộ này phải xem lại các loại chuẩn: chuẩn bằng cấp, chuẩn các loại chứng chỉ mà năng lực cán bộ không thể vươn tới và sự thực là nhu cầu công việc không cần đến.

Sự thực là khi đặt ra chuẩn ngoại ngữ B1, C1 Châu Âu cho giáo sư, tiến sĩ, thậm chí đến giáo viên vùng sâu vùng xa cũng buộc phải có thứ xa xỉ đó, người ta đã phải làm gì đạt tới nếu không phải mua? Những loại chứng chỉ khác cũng thế, chuẩn hạng ngạch chẳng hạn, người ta phải làm gì để hợp thức hoá cho đẹp hồ sơ? Các loại chuẩn đó dọn đường cho những phi vụ buôn gian bán lận trong giáo dục, các cơ sở giáo dục bày trò tạo chương trình, mở lớp đào tạo tràn lan, nhưng thực chất là làm tiền. Học hành chỉ là giả!

Đến việc Bộ Giáo dục và Đào tạo nổi hứng yêu cầu nghiên cứu sinh hay ứng viên giáo sư phải có bài báo quốc tế, người ta cũng tìm cách chạy cho có bài và tạo điều kiện cho các tổ chức mafia quốc tế mua bán trên các tạp chí dỏm. Trong khi sự thực những bài báo ấy chẳng có ích nước lợi dân hơn những bài báo trong nước.

Tổ chức đứng đầu mà háo danh thì kéo theo cả xã hội háo danh. Tình trạng này phá hoại đạo đức nhân sự, học thuật và giáo dục một cách nghiêm trọng.

Viện KSND tối cao yêu cầu điều tra danh sách những người mua bằng là đúng người đúng tội. Việc mua bán và sử dụng bằng giả khác hoàn toàn với khách hàng mua nhầm hàng giả. Anh bán hàng giả, anh có tội, còn tôi mua nhầm hàng giả, tôi vô tội. Nhưng mua bán bằng giả thì không thể gọi là lừa đảo hay nhầm lẫn mà chỉ có thể là tội thông đồng, cả hai đều thuộc chế tài hình sự. Nếu không nói, trong trường hợp này, cầu quyết định cung, kẻ lợi dụng “uy tín” trong cơ quan quyền lực đã đặt hàng và kẻ bán lợi dụng chỗ dựa “có uy tín” để mua bán trắng trợn.

Tôi vui một nửa, vì Viện KSND tối cao mới chỉ yêu cầu điều tra và xử lý trách nhiệm như là kiểm điểm hành chính. Theo tôi, cần đưa hết ra toà, dù số lượng lên đến con số ngàn. Biết cắt ung nhọt thì phải đau, nhưng đây là cơ hội làm sạch bộ máy nhân sự và chấn hưng giáo dục. Còn kiểm điểm cho có thì chẳng khác gì dùng chổi lông gà quét chấy rận, hậu quả là chấy rận chui vào chổi lông gà làm tổ và chờ cơ hội sinh ra con đàn cháu đống./.

Chu Mộng Long

#đạihọcĐôngđô #muabánbằng giả

Quảng Cáo
Bài Liên Hệ
Leave a Comment
Quảng Cáo
WordPress Appliance - Powered by TurnKey Linux