- tuongnangtien’s blog – RFA
Tôi không thông rành tiếng nước ngoài nên chả mấy khi mon men vào những trang mạng ngoại ngữ. Chỉ cắm cúi vào những tờ báo tiếng Việt thôi, dù vừa coi vừa run:
Tuổi Trẻ (19/05/2020): Giá USD Bất Ngờ Giảm Mạnh.
Thời Báo (16/06/2020): Đồng USD Có Thể Sẽ Sụp Đổ Vào Năm 2021.
Thiệt đọc mà muốn ứa nước mắt luôn. Sao mà xui xẻo dữ vậy Trời? Tôi sống theo kiểu check by check, có đồng nào xào đồng đó, chưa bao giờ dư ra được một xu. Hai tháng trước, vì (hay nhờ) dịch Vũ Hán, nhà nước Hoa Kỳ thương tình gửi phụ thêm cho 1,200.00 USD. Trộm nghĩ mình cũng đã đến lúc gần đất xa trời rồi nên lật đật bỏ số tiền này vô ngân hàng, dành vào việc hoả táng. Vụ này tui đã dọ giá rồi, tốn đâu cỡ gần ngàn. Vài trăm còn lại để con cháu mua chút đỉnh hương hoa, cho nó giống với người ta, ngó cũng phần nào đỡ tủi.
Ai dè “giá USD bất ngờ giảm mạnh!” Thiệt rầu muốn chết luôn. Chưa hết, nếu chỉ vài tháng nữa, qua “năm 2021, mà “USD có thể sụp đổ” thì chết mẹ. Đã vậy, ông nhà báo Hà Nhân Văn còn cho biết một chuyện kinh thiên động địa (khác) nữa: “Tham vọng lớn của Tập Cận Bình là vượt Mỹ … đưa đồng Nguyên tức Nhân dân tệ thay thế Mỹ kim và đồng Euro.”
Tham vọng dữ vậy sao? Nghe qua là đủ sợ thấy bà luôn. Coi: deposit cả đống U.S.A dollar vô nhà băng rồi khi withdraw thì nhận lại một mớ tiền Yuan thì dám tui sẽ khóc bằng tiếng Tầu luôn quá. Thôi, em không dại đâu.
Tui quyết định cái rột: chạy ra Bank of Amrica rút hết tiền ra (cái rẹt) xong rủ bạn bè đi nhậu một bữa thiệt là hoành tráng, rồi khi tàn tiệc thì mình ên chạy lên San Francisco nhẩy cầu Golden Gate (“nghe cái ùm”) là hết chuyện. Coi như là … thủy táng, xác cho cá mập ăn, hoàn toàn và tuyệt đối không ô nhiễm môi sinh/môi trường gì ráo trọi. Cũng chả phiền ai “phải đưa tui ra biển” mất công!
Quyết định vậy thì dễ nhưng thực hiện thì mới thấy khó à nha. Chưa nói tới cái “công đoạn nhẩy cầu” chỉ mới kêu điện thoại rủ rê (“gặp nhau để uống sương sương vài chai trước khi từ giã cõi trần”) thôi mà thân hữu gần xa, vì sợ con Corona, đều đã lắc đầu quầy quậy. Mà tui thì có cái tật lớn là bỏ tiền trong túi thấy nó lóc xóc không chịu được, chỉ nghĩ đến lúc bạn bè đàn đúm (nhậu nhẹt linh đình, đờn ca hát sướng tùm lum) là đủ nóng như hơ rồi.
Đang loay hoay/nhấp nhổm chưa biết cách sao để xài cho hết tiền thì báo Công An Nhân Dân, số ra ngày 11/06/2020, có một bài viết (“Bé 8 Tuổi Dùng Tiền ‘Âm Phủ’ Trung Quốc Mua Đồ Chơi”) nội dung hơi là lạ:
“Sự việc xảy ra vào cuối tháng 4, khi một cậu bé 8 tuổi người Thụy Sĩ cùng anh trai và bé gái hàng xóm đã đến một cửa hàng đồ chơi tại Dietgen thuộc vùng phía Bắc Basel Landschaft, và xòe ra một đống tờ giấy in hình đồng tiền Euro và hỏi rằng liệu cậu có thể sử dụng chúng hay không. Mặc dù trên tờ tiền đã có ghi chú xác nhận đó là tiền giả, nhưng nhân viên cửa hàng cảm thấy có nghĩa vụ phải gọi cảnh sát. ‘Đây là chính sách của chúng tôi,’ Tanja Baumann, quản lý cửa hàng cho biết.
Phát ngôn viên cảnh sát vùng Basel Landschaft sau đó xác nhận họ đã nhận được thông báo về việc có một đứa trẻ dùng đồng Euro giả mua hàng. Ngày 28/5, cảnh sát đã liên lạc với cha mẹ của cậu bé và tới thăm nhà của họ để điều tra vụ việc. Cảnh sát mang theo những bức ảnh chụp từ camera giám sát của cửa hàng để xác nhận với gia đình. Họ đã thu giữ thêm vài tờ tiền tương tự có mệnh giá 5, 10 và 20 Euro. Tờ báo Basler Zeitung (BaZ) sau đó tiết lộ các tờ tiền giả trong vụ việc là … ‘tiền âm phủ’ có nguồn gốc Trung Quốc, vốn được dùng để thiêu tượng trưng trong đám tang với mong muốn người chết có một cuộc sống sung túc ở thế giới bên kia…”
Té ra ngay cả khi xuống tới âm phủ rồi mà dân Trung Hoa Lục Địa vẫn cứ chê đồng Nhân Dân Tệ. Đốt vàng mã cũng phải bằng tiền (giả) Âu Kim hoặc Mỹ Kim thì họ mới chịu xài. Rứa thì biết khi mô đồng Yuan của chủ tịch Tập Cận Bình mới thay thế được US dollar hè?
Chinese Hell Money. Source: lazerhorse.org
Dù không không thông minh lắm tôi vẫn nhìn ra ngay được vấn đề. Thế là chạy vội ra Bank of America bỏ tiền vô máy ATM trở lại. Dù chả ưa gì Mỹ, và suốt ngày cứ ỉ ôi chê bai cái chế độ lưỡng đảng (Cộng Hoà versus Dân Chủ) của xứ sở này nhưng tôi chưa bao giờ mất cảm tình (hay niềm tin) vào mấy tờ 100 dollars cả. Ha, ha…!