Hãy tin rằng, chúng ta chỉ có thể học được điều gì đó ở những người quả cảm, vì những kẻ hèn nhát thì luôn trốn chạy, bạn không thể tìm thấy chúng ngoài những dấu chân của một kẻ thoái lui.
Hãy nhìn những nữ nhân Hồng Kông bằng một đôi mắt mở to, để thấy họ đã đứng lên như thế nào trước bạo quyền ngày càng khốc liệt hòng giữ lấy một nền dân chủ cùng các quyền về tự do của mình. Nhưng hãy nhớ câu nói của Goethe: Trước một trí tuệ vĩ đại tôi cúi đầu. Trước một trái tim vĩ đại tôi quỳ gối.
Hãy đặt câu hỏi rằng, bạn sẽ học hỏi được gì từ một kẻ chỉ cần một ly cà phê 15.000 đồng và một tô phở giá 2USD và coi đó là hạnh phúc của đời người, trong khi xã hội đang rơi vào khủng hoảng mọi nền tảng giá trị một cách sâu sắc chưa từng có?
Hãy nhớ rằng, những nữ nhân Hồng Kông thừa đủ điều kiện về kinh tế và trí tuệ để có thể thụ hưởng một mức sống vượt xa những thứ mà những kẻ nông nổi ở xứ này thường hay phô bày trên mạng xã hội. Nhưng mà họ đã lựa chọn những giá trị cao cả nhất của một con người để sống và chiến đấu cho điều đó.
Hãy nhìn họ bằng một đôi mắt mở to. Đôi mắt ấy là tâm thức chứ không phải là cái thực quản dẫn tới chiếc dạ dày./.
Leave a Comment