Một điềm xấu vừa xảy đến với ngân sách của chế độ độc tài ‘thu cùng diệt tận giai đoạn cuối’: số thu ngân sách 6 tháng ‘con bò sữa’ TP.HCM chưa đạt 50%.
Theo Sở Tài chính TPHCM, tổng thu ngân sách nhà nước trên địa bàn 6 tháng đầu năm 2019 là 193.310 tỷ đồng, đạt 48,43% dự toán và tăng 7,04% so cùng kỳ. Tuy nhiên, số thu từ nội địa có mức tăng trưởng thấp, ước 121.825 tỷ đồng, dù tăng 2,17% so cùng kỳ nhưng chỉ đạt 44,74% so với dự toán. Trong đó, thu tiền sử dụng đất có mức giảm rất sâu, ước 3.709 tỷ đồng, đạt 37,09% dự toán và giảm 60,39% so cùng kỳ; Thu cổ tức, lợi nhuận được chia và lợi nhuận còn lại ước 1.539 tỷ đồng, đạt 25,03% dự toán và giảm 23,04% so với cùng kỳ.
Trước đó, báo cáo 3 tháng đầu năm 2019 cho thấy số thu thuế bất động sản của TP.HCM chỉ ước 1.308 tỷ đồng, đạt 13,08% dự toán và giảm đến 74,85% so cùng kỳ, dù đây là thành phố có nguồn thu bất động sản lớn nhất và thị trường nhà đất nơi đây đã được các nhóm đầu cơ cá mập ‘đánh lên’ suốt từ năm 2017 đến gần đây. Đó là những con số cực kỳ đáng báo động cho tương lai thu ngân sách của chế độ ‘ăn của dân không chừa thứ gì’.
Trong năm 2019, chính quyền trung ương muốn ‘vắt sữa’ ở Sài Gòn đến 399.125 tỷ đồng nên đã giao chỉ tiêu ngiệt ngã này cho chính quyền TP.HCM.
Nguyễn Thiện Nhân – Uỷ viên bộ chính trị kiêm bí thư thành ủy TP.HCM – là quan chức được xem là cúc cung với những ‘người Bắc có lý luận’ để tìm cách ‘móc túi’ dân Sài Gòn càng nhiều càng tốt, kể cả âm thầm cho chìm xuồng vụ khiếu tố khổng lồ tại khu đô thị mới Thủ Thiêm và cho quân ‘cướp sạch’ 5 ha đất của dân ở khu Vườn Rau Lộc Hưng, đang phải đối mặt với một bài toán quá khó nhằn so với bằng cấp giáo sư tiến sĩ của ông ta: nếu không hoàn thành chỉ tiêu thu thuế hơn một ngàn tỷ đồng/ngày do ‘Tổng tịch’ Nguyễn Phú Trọng và chính phủ ‘kiến tạo’ giao, cái ghế bí thư thành ủy của Nhân sẽ lung lay mạnh; nhưng nếu cố đấm ăn xôi lao theo vào vết xe đổ ‘chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy’ như bản cáo trạng của Nguyễn Ái Quốc tố cáo thực dân Pháp, chẳng có gì bảo đảm là dân Sài Gòn sẽ không ‘bùng’.
Tăng giá và thuế má là một trong những biểu đạt cực đoan nhất trong giai đoạn cuối của một cơ chế cưỡng bức và cưỡng đoạt. Một đảng Cộng sản ‘của dân, do dân và vì dân’ nhưng đang đẩy dân chúng vào cảnh tàn mạt bởi chế độ ‘thu cùng diệt tận giai đoạn cuối’.
Các mưu đồ tăng thuế từ dân xảy ra trong bối cảnh dân tình Việt ngày càng khốn khó trong một nền kinh tế đã rơi vào thảm trạng suy thoái đến năm thứ 11 liên tiếp, một xã hội bị acid đậm đặc bởi căn bệnh tham nhũng không còn cách gì cứu chữa. Thuế chồng thuế, chồng lên đôi vai gày guộc của người nghèo. Hàng triệu bệnh nhân, vốn đã bị các bệnh viện “bóp cổ bóp họng” và “không có tiền thì chỉ có chết,” sẽ phải nuốt nước mắt vào lòng với biểu viện phí chất cao như núi…
Bồi thêm một phát đại bác vào bức thành loang lổ rệu mục của ngân sách Việt Nam, Hội thảo “Đánh giá kinh tế Việt Nam thường niên 2018: Hướng tới chính sách tài khóa bền vững và hỗ trợ tăng trưởng” có một đánh giá rất quan trọng: “Quy mô thu ngân sách của Việt Nam hiện đã ở mức cao và khó có thể gia tăng thêm”./.
Leave a Comment