Muốn khống chế mãnh thú cách dễ nhất, người ta dùng súng bắn thuốc mê làm con vật không còn kiểm soát được sự tỉnh táo, và như thê là người ta sẽ thao tác dễ dàng lên cơ thể con vật. Mà khi con thú bị khống chế cũng có nghĩa là nó cũng dễ bị thịt nhất.
Ngày trước Cộng Sản khống chế dân tộc bằng thứ thuốc mê Mác Lê Nin với lời hứa hẹn “làm theo khả năng, hưởng theo nhu cầu”, hay “Thắng giặc Mỹ ta sẽ xây dựng lại gấp mười ngày này”. Rồi khi thế giới phẳng san bằng thông tin, rút ngắn khoảng cách thì những liều thuốc mị dân đã dần mất tác dụng.
Lúc ông Hồ chết, dân tập Trung khóc lóc còn thảm hơn cha mẹ chết. Nhưng đến hôm nay, quan chức mà đặc biệt là lãnh đạo từng nắm một chân tứ trụ chết người ta hoan hỉ reo mừng. Điều đó cho thấy liều thuốc mị dân đã giảm tác dụng rất nhiều. Nhìn mặt trận chiến đấu trên facebook, ban tuyên giáo và các báo đầu xỏ của nó như tờ Nhân Dân của nó đã phải chui rúc không dám lo mặt lên face là đủ biết sự thua sút trong mặt trận bút chiến rồi. Dùng bút đấu với bút không nổi, chính quyền xua công an và quân đội vào cuộc hỗ trợ. Đấy là một việc làm vô cùng bẩn thỉu nhưng nó không từ bỏ. Không thể đỡ bằng ngòi bút, chính quyền này tập trung đâm lén và đánh dưới thắc lưng những facebooker phản biện.
Khi thuốc nhẹ đô mất tác dụng, chính quyền dùng loại thuốc khác nặng đô hơn. Tuyên truyền đã hết tác dụng, thì nó chuyển sang duy trì sự bất an thường trực cho xã hội, để nhân dân không còn thời gian quan tâm đến chính trị. Để t thực hiện được việc dã tâm đó, chính quyền này đã làm gì? Thứ nhất, nó duy trì sự thiếu ăn làm con người phải dốc toàn lực cho miếng ăn mà quên tất cả. Thứ nhì, dùng sức mạnh bạo lực công an không theo khuôn khổ pháp luật để duy trì sự sợ hãi trong dân. Những mưu đồ như vậy đã triệt tiêu nội lực đất nước nhằm hưởng đặc quyền cai trị lâu dài.
Trên biểu đồ lịch sử hàng ngàn năm của đất nước, giai đoạn nào nội tình đất nước rối loạn thì lúc đó giặc Phương Bắc nhảy vào. Và thời kỳ Cộng Sản này cũng thế, là thời kì rất yếu trong ngàn năm lịch sử. Và con mãng xa Trung Cộng không thể bỏ lỡ cơ hội, nó đang há hong nuốt dần đất nứớc này. Không thức tỉnh, sẽ có lúc sẽ quá muộn thôi./.
Leave a Comment