Ngày 14/06/2016 máy bay Su30 MK2 số hiệu 8585 của không quân Việt Nam đã bị rơi cách bờ biển Diễn Châu – Nghệ An 25km. Trên máy bay một người chết và một người sống sót.
Ngày 16/06/2016 máy bay CASA số hiệu 8983 bay ra vùng Su30 mất tích để tìm kiếm và cứu hộ thì cũng bị tan xác (vì mảnh vỡ CASA cho thấy nó bị bắn tan xác nhưng chính quyền CS phủ nhận), kéo theo cả 9 người trên máy bay tử nạn. Khu vực máy bay bị nạn cách đảo Bạch Long Vĩ 44 hải lí về phía tây nam.
Ngày 20/05/2018, 3 ngư dân đảo Lý Sơn làm nghề lặn, một người thợ lặn nhặt “vật thể lạ” đem lên thuyền thúng cho mọi người xem thì bất ngờ vật lạ nổ làm chết 3 người. Và mới đây là ngư dân phát hiện hiện 2 quả ngư lôi gần bờ. Còn nói về ngư dân bị bắn giết trên biển thì nhiều vô số kể không thể đếm xuể.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Trung Cộng đã tiến vào sát bờ và xí phần. Nó tuyên bố với thế giới rằng, khu vực bên trong đường 9 đoạn là của nó, nhưng với Việt Nam, nó sẵn sàng cho tan xác ngay cả khu vực bên ngoài đường 9 đoạn thì làm gì nó?
Vấn đề này là không thể nào chống chế được nữa. Câu hỏi đặt ra là, sự im lặng chấp nhận mọi sự ngang tàng của Trung Cộng là do chính quyền Cộng Sản hèn hạ hay CS đang bị vướng những thỏa thuận bí mật giữa 2 ĐCS nên buộc CSVN phải cúi đầu chấp nhận tất cả?
Để rộng đường dư luận, thì xin dẫn chứng. Cuộc chiến đánh Pháp 1945-1954 cho thấy Cộng Sản không hèn. Cuộc chiến 1954-1975 Cộng Sản cũng không hèn. Và cuộc chiến chống Tàu 1979 cũng cho thấy Cộng Sản không hèn. Vậy hành động hèn hạ của chính quyền CSVN xuất phát từ đâu? Tôi tin chắc đó là thỏa thuận mật. Một khi sang đầu lụy người ta bằng tư thế của một kẻ thuần phục để tìm kiếm sự đảm bảo cho vai trò cai trị, thì chắc chắn nhóm bán nước ấy phải nhượng bộ hàng loạt yêu sách của phía bên kia.
Trong ĐCS, có một quy tắc ngầm rất nguy hiểm cho đất nước, đó là chuyện càng đại sự chừng nào thì họ lại càng không cho ai góp ý. Tức là một kẻ dã tầm bán nước hay một thằng tâm thần làm lãnh đạo thì số phận đất nước cũng chỉ do nó quyết. Cho nên mới có chuyện năm 1990, bộ tam Nguyễn Văn Linh – Đỗ Mười – Lê Đức Anh mới tự ý mang số phận Việt Nam qua Thành Đô dâng Tàu để làm quà xin thuần phục. Chuyện cực kì quan trọng như thế mà nhóm này hoàn toàn không thèm lấy ý kiến bất kì ai, kể cả những người khác trong BCT. Nói tới ngoại giao thì vai trò Bộ Trưởng Ngoại giao Giao là cực kì quan trọng, nhưng ở Thành Đô, Bộ Trưởng Nguyễn Cơ Thạch bị gạt ra rìa. Và hậu quả, chữ kí của nhóm này đã đưa Việt Nam vào vòng nô lệ. Từ Lê Khả Phiêu, rồi Nông Đức Mạnh, và giờ là Nguyễn Phú Trọng và những TBT đời sau sẽ là những kẻ phải thi hành những nhượng bộ cho đến khi đất nước mất hoàn toàn.
Nếu nhân dân chấp nhận hoài những nhượng bộ của ĐCS thì sẽ mất nước. Vì sao? Vì nhượng bộ và sự hèn nhát chỉ là bề ngoài, thực chất bên trong của nó là một lộ trình bàn giao sao cho hạn chế tối đa sự phản ứng của dân chúng.
Như vậy dân Việt phải làm gì? Dân Việt Nam không có sự chọn lựa. Bằng cách nào đó phải loại bỏ sự độc tài lãnh đạọ của ĐCS. Đó là nhiệm vụ để bảo vệ sự tồn vong đất nước. Phải chấp nhận đánh đổi, không an phận chờ CS tự sụp, không có. Tự do không hề miễn phí thì độc lập cũng chẳng hề miễn phí./.