Nhập siêu trong 11 tháng là 22 tỷ USD. Đây là một sự buôn bán có cán cân lệch quá nhiều. Ai cũng nhìn thấy, những mặt hàng mà Trung Quốc đưa vào Việt Nam toàn là những mặt hàng kém chất lượng. Trên thế giớỉ, hàng Trung Quốc có mặt tất cả cả nhưng sản phẩm Trung Quốc nhập vào các thị trường đó có kiểm soát chất lượng. Nghĩa là những nước đó khi làm ăn với Trung Quốc thì họ phải có chính sách để gạn lại những thứ rác rến từ xứ làm đồ dỏm này. Còn Việt Nam thì sao? Chính quyền CS làm ngược lại, buông thả tất cả.
Chính quyền Việt Nam đã làm gì cho dân khi chính sách làm ăn với Trung Cộng bị thả nổi? Những mặt hàng Trung Quốc đưa vào Việt Nam rất kém chất lượng và là những thứ hàng hoá mà Việt Nam có thể sản xuất được. Chỉ trong 11 tháng Việt Nam phải bỏ ra gần 60 tỷ đô rước những thứ kém chất lượng về để làm gì? Để đánh chết hàng Việt, thua thiệt đủ đường. Trong đó một lượng không nhỏ là Trung Cộng mượn đường Việt Nam xuất đi nước khác để kiếm ưu đãi thuế.
Nhập của Tàu 60 tỷ, xuất qua Tàu 38 tỷ. Vì sao cán cân lệch đến thế? Vì đơn giản, hàng Tàu vào Việt được mở toang, nhưng hàng Việt vào Tàu thì được kiểm soát chặt chẽ, bị điều tiết bởi chính sách của phía Tàu. Nếu nói như Nguyễn Phú Trọng thì Việt Nam – Trung Quốc là “anh em”, nhưng sao không có sự công bằng trong đó? Thấy giống như sự cam chịu xuất kẻ nô lệ chứ không phải anh với em gì cả. Hàng nông sản Trung Quốc vào được miễn thuế, còn gạo Việt Nam vào Trung Quốc bị đánh thuế đến 50%.
Muốn phát triển kinh tế, ngoài những chính sách khuyết khích sản xuất trong nước thì còn phải có những chính sách bảo vệ nền sản xuất. Đến Trump còn đánh mạnh hàng Tàu để bảo vệ hàng Mỹ cơ mà, sao Việt Nam thả nổi? Một chính quyền quản lý kinh tế mà không ra được chính sách khuyến khích và cũng không ra được chính sách sách bảo vệ. Vậy chính quyền này tồn tại để làm gì? Chỉ để phá hoại thôi hả?!
Leave a Comment