Đại cục bán nước

- Quảng Cáo -

Fb. Phạm Đình Trọng|

Dân gian ta có câu: Ăn như rồng cuốn, nói như rồng leo, làm như mèo mửa để chỉ hạng người ăn chơi thì giỏi, nói năng bẻm mép thì hay nhưng làm thì dở. Quan chức nhà nước cộng sản Việt Nam không phải chỉ làm dở, làm đâu hỏng đấy mà đến lời nói cũng ngô ngọng, ngớ ngẩn. Mở mồm ra nói là bộc lộ một nền tảng văn hóa thấp kém, một nhân cách hèn mọn, một tư cách công dân thiếu vắng.

Với mọi công dân bình thường thì lòng yêu nước luôn thường trực trong ý thức, trong tình cảm. Với lòng yêu nước, một núm cát của đất đai Tổ quốc cũng mang hồn thiêng của cha ông, cũng là hương hỏa thiêng liêng của cha ông để lại và không có gì lớn hơn, hệ trọng hơn là núm cát mang hồn thiêng ông bà tổ tiên, là chủ quyền lãnh thổ quốc gia.

Để cho khách du lịch Tàu Cộng mặc áo vẽ bản đồ Trung Hoa có hình lưỡi bò liếm hết biển Đông của lịch sử Việt Nam nghênh ngang đi trên đường phố Việt Nam đã là việc làm tồi tệ, không thể chấp nhận được của ngành du lịch, của an ninh cửa khẩu nhà nước cộng sản Việt Nam. Tồi tệ từ người làm việc ở cửa khẩu đến người làm quản lí ở cấp nhà nước.

Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch VC Nguyễn Văn Tuấn bốc thối
- Quảng Cáo -

Càng tồi tệ hơn khi người đứng đầu bộ máy quản lí du lịch nhà nước cộng sản Việt Nam, một người vóc dáng cơ bắp nhìn nhận chủ quyền lãnh thổ quốc gia bị xâm phạm, bị cưỡng chiếm chỉ là sự cố nhỏ khi con người cơ bắp ở vị trí Tổng cục trưởng Du lịch nói về những khách du lịch Tàu Cộng thách thức người dân Việt Nam, xâm lãnh thổ Việt Nam bằng những chiếc áo in hình bản đồ Trung Hoa với cái lưỡi bò liếm cả biển Đông của Việt Nam: Không để sự cố nhỏ ảnh hưởng đại cục.

Từ “đại cục” chính là từ những kẻ rắp tậm cướp biển Đông của Việt Nam phun ra vừa lừa mị, bịp bợm, vừa trịch thượng, xấc xược dạy bảo lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam. Đưa hạm đội lớn, hạm đội nhỏ vào sâu vùng biển Việt Nam. Cấm dân Việt Nam đánh cá trên biển Việt Nam. Cướp tài sản, bắn giết dân lành Việt Nam. Ngang nhiêm xâm phạm chủ quyền lãnh thổ Việt Nam và gây những tội ác tày trời đó rồi Tàu Cộng răn dạy những người đứng đầu nhà nước cộng sản Việt Nam rằng: Không để những chuyện nhỏ đó ảnh hưởng đến đại cục.

Kẻ cướp coi tính mạng người dân Việt Nam, coi lãnh thổ của Tổ quốc Việt Nam chỉ là chuyện nhỏ. Nước nhỏ chư hầu phải biết cam phận, phải biết hiếu hòa với nước mẹ mới là việc lớn, mới là đại cục. Không có lòng yêu nước làm sức đề kháng, lời bịp bợm, xấc xược của kẻ xâm lược đã thấm vào máu con người cơ bắp ở vị trí đứng đầu ngành du lịch nhà nước cộng sản Việt Nam. Nay với tâm thức chư hầu, tâm thức nô lệ, con người chỉ thấy có cơ bắp, không thấy có não, không thấy có tim lại phun ra lời bịp bợm xấc xược của kẻ xâm lược để răn dạy người dân Việt Nam: Không để sự cố nhỏ ảnh hưởng đại cục.

Quyền làm chủ đất nước của người dân Việt Nam đã bị đảng cộng sản cầm quyền tước đoạt. Đảng phân chia, ban phát quyền lực tước đoạt của dân cho quan chức của đảng. Người dân chỉ còn biết đau đớn nhìn đội ngũ quan chức cướp quyền lực của dân chỉ làm những việc hại dân, hại nước và người dân phải xót xa nhận ra một đại cục ở đội ngũ quan chức đó là: đại cục bán nước. Bán nước từ trong tâm thức./.

- Quảng Cáo -

17 CÁC GÓP Ý

  1. Cách mấy năm có tay công an Sàigon nói ” tự do là cái con củ c. …” thì bây giờ ” đại cục ” chẳng qua chỉ là bãi …cứt voi thôi .

  2. ….VÔ CẢM XÚC….

    Nghìn năm đô hộ bởi Tàu
    Trăm năm ngoại quốc thay nhau phá nhà
    Quê nghèo ĐẤT VIỆT của ta
    Còn đâu manh áo nữa mà mặc đây ?

    Thương hình dáng nhỏ mẹ gầy
    Còng lưng gánh Nước… mắt cay lệ tràn
    Dựng xây từ đống tro tàn
    Đã từng nhuộm đỏ.. cơm chan huyết hồng!

    Mấy mươi năm ấy hoài công ?
    Dậm chân tại chỗ rắn rồng chúng xơi
    Còn đâu Hòn Ngọc một thời
    Viễn Đông đệ nhất thành nơi nợ nần!?

    Họp hành ngủ mập cái thân
    Dân nuôi béo trắng… dân cần thế sao..?
    Nhìn xem mà giận sôi trào
    Tốn cơm, hao của, lương cao lộc nhiều!

    Làm thì chả được bao nhiêu
    Cái hàm rộng ngoác khoái chiêu cạp tiền
    Đêm đêm lượn phố hồn nhiên
    Ăn chơi phè phõn ngày liền gáy thôi!

    Thế này đến chỉ việc ngồi
    Tối qua đập phá ..than ôi ngủ gà
    Hỏi sao dân chúng nghèo nha
    Việt Nam chẳng tiến được mà đắng không?

    Vác thân tới họp ngủ xong
    Rủ nhau vào quán thả rông dê già
    Thêm vây kéo cánh đàn ca
    Những viên Quan Tốt hở ra chúng đì?!

    Tập gian, Tập giối mà chi
    Tập mua, Tập khiến, những gì biết không.?
    Thức nào đáp nghĩa non sông
    Dựng xây Đất Việt cho lòng được yên!?

    Cha ông hồn phách gắn liền
    Non sông bốn biển thiên nhiên núi rừng
    Thắt lòng với lũ Khuyển Ưng
    Đang tâm hại nước không ngừng phá tan!

    Tai to miệng lớn ăn tàn
    Xin đừng bán nữa khổ dân héo mòn
    Huyết trào sôi sục căm hờn
    Tàu đang nuốt trọn hết trơn đảo nhà.

    Thành Đô hai tiếng xót xa
    Đồng”Nhân Dân Tệ” nước nhà hiểm hung
    Mà dân chúng khổ muôn trùng
    Tài nguyên biển chết hãi hùng Chế ơi..?

    Nhân đây nhắn gửi đôi lời
    Vẫn còn cơ hội biết vơi hãy dừng
    Dân giờ “cái bụng” hổng ưng
    Dân hờn Dân đập thì đừng khóc than!?

    Thân tàn ma dại cả đàn
    Lo mà giữ nước Khựa càn khắp nơi
    Tầu Trung cướp biển ngoài khơi
    Đâm chìm ngư phủ kêu trời đã vơi..?

    Chẳng thương chẳng giám mở lời
    Mau lên thức giấc cùng coi nước nhà
    Quên hương này của chúng ta
    Đừng mang thêm tội…. ông cha tủi hờn!?

    Nỗi Niềm người Cô Độc.

Chúng Tôi Mong Có Góp Ý Kiến Thêm Từ Quý Vị

Please enter your comment!
Please enter your name here