Hay tin, ông bỏ cả việc đang làm dở ở Sài Gòn, vội vàng bay ra Hà Nội.
Vừa đặt va-li xuống nền nhà, ông cao giọng hỏi vợ:
“Làm sao mà người ta trả lễ?”
“Vì con ông làm công an.”
“Công an thì sao mà trả lễ?”
“Ông đi mà hỏi người ta ấy.”
“Nhưng trước đồng ý, người ta đã biết nó là công an rồi cơ mà?”
“Tôi biết đâu đấy. Sao ông cáu với tôi?”
“Nhục!”
*
Con trai ông và con gái gia đình ông giáo phố bên học cùng nhau từ bé rồi yêu nhau và định lấy nhau. Cả hai đều ngoan, lại môn đăng hộ đối, tưởng chẳng còn gì nữa phải bàn. Thế mà khi nghe tin con ông vào Học viện công an, gia đình ông giáo có ý ngãng ra. May hai đứa yêu nhau thực sự nên cuối cùng cũng xuôi xuôi, và tuần trước họ đã đồng ý cho làm lễ dạm hỏi. Thế mà bây giờ… Trả thì trả, thành phố này thiếu gì con gái! ông nghĩ. Đành là thế, nhưng ông thấy bị sĩ nhục. Một gia đình như ông, với một thằng con hiền lành, tử tế như con ông mà bị trả lễ thì thật nhục. Hàng xóm sẽ khối anh được dịp đơm đặt.
Tối đến, ông gọi riêng con trai ra một chỗ, hỏi chuyện.
“Lý bảo bố mẹ cô ấy lần này làm căng, dứt khoát không chịu.” Anh con nói.
“Vì sao?”
Anh ta im một lúc mới đáp:
“Vì có ai đó nhìn thấy con hôm công an dẹp vụ cưỡng chế đất ở Cống Bầu.”
“Con ở đấy thật à?”
“Vâng.”
“Tưởng con lính văn phòng không phải làm những việc đó…”
“Bây giờ cần là người ta điều hết.”
“Thế con làm gì ở đấy?”
Anh con ngước mắt nhìn bố, vẻ ngạc nhiên:
“Làm những việc công an phải làm với bọn phản động. Bọn bị các thế lực thù địch kích động làm loạn…”
Đến lượt ông bố dướn mắt ngạc nhiên:
“Con có đánh người ta không? Thậm chí nổ súng?”
“Con thì không, vì chưa cần.”
“Còn nếu cần?”
Anh con không trả lời.
“Hôm dẹp mấy vụ biểu tình chống Tàu con có tham gia không?
“Có.”
“Có đánh ai không?”
“Không. Chỉ xô đẩy. Mà bố hỏi kỹ thế làm gì nhỉ? Đấy là việc của con. Nhiệm vụ của chúng con là bảo vệ đảng, bảo vệ đất nước, bảo vệ nhân dân.” Anh con thậm chí cao giọng, là việc xưa nay ông chưa từng thấy, vì nó vốn là đứa hiền và ngoan nhất nhà.
Rồi anh ta nói thêm:
“Trước bố đi bộ đội, cũng để bảo vệ đảng, bảo vệ đất nước và nhân dân như con bây giờ thôi. Việc bố xưa bố làm. Việc con nay con làm. Thế cả.”
Ông thấy vương vướng trong cuống họng.
“Không, khác hẳn. Xưa bố đánh giặc, đánh Mỹ. Nay chúng mày đánh nhân dân. Xưa nhà nước lấy đất người giàu chia cho người nghèo. Giờ thì ngược lại.”
Ông định nói thế. Thậm chí định tát và mặt thằng con của mình, nhưng nghĩ thế nào, ông im lặng bỏ vào phòng mình.
*
Ông nằm ngửa, mắt nhìn trân trân lên trần nhà.
Vậy là con ông đã thay đổi. Trong nhà với bố mẹ có thể nó vẫn như xưa, nhưng ra ngoài thì đã khác. Mà chỉ sau mấy năm học ở trường cảnh sát. Người ta đã dạy cho nó những gì nhỉ? Chắc các ông thầy ở đấy phải giỏi lắm mới thuyết phục được nó tin mấy ông bà nông dân chân đất mắt toét và mấy vị trí thức già yêu nước là phản động để xô đẩy và đánh họ. Hay đạp vào mặt họ. Hay thậm chí có thể bắn họ. Lúc nãy nó chẳng bảo “chưa cần” đấy thôi.
Láo! Nhục!
Hôm sau, ông nhẹ nhàng bảo vợ:
“Thôi, bà ạ. Người ta đã muốn thế thì mình cũng im đi cho xong. Chắc họ phải có lý do của họ. Nhục cũng phải chịu chứ biết làm thế nào.”
Bà vợ ông chỉ hiểu chữ “nhục’ theo nghĩa bẽ bàng với hàng xóm chứ không biết ông hàm ý cái nhục khác còn lớn hơn.
Sự thật cũng có nhiều đảng viên như ông bố này … chỉ tiếc là ông vẫn không dám nói ra điều ông đang nghĩ trong đầu … tại sao ??!!
Cái nghề mà người dân ghét như ghét C.. vậy mà phải chi hàng trăm triệu mới được vào , đúng là Nhục !
Nhục o một đất nước mà phải do thủ khoa mới vào được cái nghề không đem lại của cải vật chất cho xã hội .thế thì bao giờ mới giàu được
Hang ty chu.yram thi it qwa day.
Đừng nói là nhục nữa mà theo mình là quá nhục …
Trong một gia đình củng có người tốt kẻ xấu huống chi một xã hội .1 tổ chức hay đoàn thể.công an củng vậy củng có ng vì dan củng có ng … dan. Vì thế đừng vì một số mà làm xấu đi hình ảnh ng lính .và đừng vì 1 nguoi làm sai mà mang tiếng cả đất nước.tự hiu nhé mn .tôi không bênh vực ai cả.khi mot ngươi bit suy ngi hảy để mắt nhìn theo hình chửa V.2 (hướng .nhìn bằng mắt và cảm nhận bằng cái tâm.!)
Lập lờ,ba phải
Chó còn có con không ăn cức, côn an thằng nào cũng đáng ăn kẹo đồng.
Trong một gia gia đình…Thằng cha đã ác, xấu .hư hỏng.mà đòi quang vinh đến muôn năm.
Sai rồi
Công an VN tôi khẳng định là băng đảng tội phạm. Không có một cá nhân nào tốt mà tồn tại được trong cái tổ chức xấu. Bạn không xấu để sống chung với nó, thì nó cũng đào thải Tống cổ bạn ra.
Bịa… đặt… không xong, ko ăn thua. giờ lại vẽ chuyện tranh. Rỗi việc.
Cạn lời ! Chấm hết @ com
Sao cu danh dong nhu nhau vay nhi!Trong luc luong CA cung van con co nguoi Vi dan ma!Nganh nghe nao cung vay!Co nguoi nay ,ke no ma!
Đau xót quá!
Ha ha ha nhảm đến thế là cùng!?!
Muôn năm ?
Chân trời đăng bài không đúng sự thật của xã hội ..Đâu lấy vỏ công an (police ) .Ngày công an và an ninh có quy định chớ (chân trời mời lên mạng cho vui à .
Còm tào phớ quá
Quá hay
Bài viết đầy ý thức của kẻ phản quốc không nên xem.
Bạn đã xem rồi đó
Đúng thế .ra ngoài xã hội thấy bọn côn an là thấy bất an bất bình và căm ghét .
con ng sinh ra đều giống nhau cả chỉ có thể chế làm con ng ta xấu nếu lấy tín nhiệm chắc cũng phải 80% dân gọi ca là chó vậy thì có ng giả lễ là bình thường
“mắt nhìn theo hình chửa V.2 (hướng .nhìn bằng mắt và cảm nhận bằng cái tâm.!)” tôi thực ngu nên kg hiểu câu nầy, phiền bạn giải thích dùm, cám ơn nhé
muốn nằm đeo có cái i là vịnh ciu cả
Khi hoc trong truong cs no nhoi so la phan dong o trong dan day .giac o trong dan day va khung bo o trong dan day .vc hieu hon ai het
Sâu sắc có tính thời sự
Nhà có văn hoá, tri thức và trọng đạo đức không khuyến khích cho con cái theo ngành công an vào thời buổi hiện tại. Chỉ những nhà thiếu hiểu biết, háo danh, thích oai và hám chức quyền mới chạy chọt, cho con cái vào ngành này.
Hay