Người Buôn Gió – nguoibuongio´s blog|
Sau khi bị Nguyễn Xuân Phúc dùng thanh tra chính phủ để thanh tra sai phạm đất đai Hà Nội từ tận năm 2002 lại đây, tập trung thanh tra vào sai phạm thời kỳ Nguyễn Phú Trọng làm bí thư thành uỷ Hà Nội. Người ta thấy Nguyễn Phú Trọng gọi Tô Lâm và Ngô Xuân Lịch cùng hầu hết tướng lĩnh cao cấp của bộ quốc phòng, đi thăm trường bắn quốc gia giữa lúc cái rét đầu mùa đang về, lúc mà thời tiết trở trời rất độc cho người cao tuổi.
Tại trường bắn, nói chuyện trước mặt chóp bu của quân đội, Nguyễn Phú Trọng giao nhiệm vụ và trọng trách cho quân đội đảm nhiệm hết cả những việc trước kia chỉ có công an làm. Như chống diễn biến hoà bình, chuyển hoá trong nội bộ và âm mưu dân sự hoá của thế lực thù địch.
Rõ ràng Trọng muốn ám chỉ thế lực thù địch nằm trong hàng ngũ cao cấp của đảng, bởi cả ba khái niệm diễn biến, chuyển hoá, âm mưu dân sự hoá đều phải từ cấp cán bộ cao nhất mới thực hiện được. Nhưng vấn đề ở đây không phải Trọng muốn nói đến các động cơ trên, điều mà Trọng muốn nói là Trọng đang có kẻ thù trong nội bộ đảng và đề nghị quân đội phải bảo vệ Trọng, sẵn sàng tấn công vào những quan chức đối thủ của Trọng.
Cũng trong lúc này, Báo Quân Đội Nhân Dân, tờ báo lớn nhất của quân đội do tổng cục chính trị quân đội, dưới quyền của quân uỷ trung ương nơi Trọng làm chủ, đã đưa liên tiếp nhiều bài viết phê phán rất mạnh hàm ý đối tượng là lãnh đạo cao cấp.
Bài báo mới nhất có tên Diệt Trừ Tệ Báo Cáo Không Trung Thực.
Hãy chú ý đến từ diệt trừ, đó là một từ khá nặng nề và đầy sắt máu. Ai là người báo cáo ? Trước nay chỉ có chính phủ là hay phải báo cáo với trung ương, với quốc hội. Bài báo nhắc nhiều đến tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đang ra sức diệt trừ tệ nạn này, những yếu tố nêu trong bài báo về đối tượng báo cáo không trung thực là có yếu tố chuyển hoá, diễn biến…
Nếu đọc những bản tin trước thấy các báo phê phán tổng cục thống kê nghe lệnh của Nguyễn Xuân Phúc, đã đưa ra báo cáo trung ương và quốc hội con số tăng trưởng thần kỳ, ắt sẽ biết kẻ nói đến trong bài báo chính là Nguyễn Xuân Phúc.
Trước đó cũng trên tờ Quân Đội Nhân Dân này, có một bài báo về thói ham danh lợi.
Bài báo ra đúng vào ngày chính phủ công bố thanh tra đất đai ở Hà Nội thời Trọng làm bí thư, như thế dễ thấy quân đội đang đứng sau lưng Trọng sẵn sàng ra tay cứu chủ tịch quân uỷ bằng cách tấn công lại Nguyễn Xuân Phúc. Những gì trong bài báo đề cập khiến người ta không phải suy đoán nhiều, những điều trong bài báo nói về nhân vật nào đó thì ở ngoài từ lâu nay dân chúng đã thẳng thừng nói về Nguyễn Xuân Phúc như vậy. Hãy nghe một đoạn trích trong bài báo đó để dễ hình dung.
Tuy nhiên, thời nay có những người háo danh, ham địa vị đến mức khác thường. Ở mức độ nhẹ, họ khôn khéo lấy lòng người khác, mua chuộc nhân tâm, ra sức ra luồn vào cúi, nịnh nọt, ton hót cấp trên để mong được bổ nhiệm vào vị trí cao hơn. Nặng hơn, có người dù ở đâu, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến cái ghế mà mình nhắm tới, bằng mọi cách để tiếp cận, leo lên được vị trí ngon, thậm chí không ngại ngần sử dụng đủ thứ mánh khóe, chiêu bài để chiếm đoạt được quyền cao chức trọng. Có người háo danh đến mức bất chấp luân thường đạo lý, quên cả tình bằng hữu, chà đạp lên tình đồng chí, đồng nghiệp, sẵn sàng biến đối tác thành đối thủ, hạ bệ người khác để đạt được tham vọng cá nhân. Dân gian có câu: “Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng”. Cái danh không bằng tài năng, đức độ, thực lực của bản thân tạo ra, mà càng phải mua đắt bao nhiêu thì giá trị của nó càng bị coi thường, rẻ rúng bấy nhiêu!
Hết trích.
Những điều trên cho thấy Nguyễn Phú Trọng đang giăng lưới và đánh ngấm dần từng đòn, còn Nguyễn Xuân Phúc chỉ có một đòn, nhưng rất độc đó là nắm rõ hồ sơ sai phạm của Nguyễn Phú Trọng lúc làm bí thư Hà Nội, Trọng đã tiếp tay cho doanh nghiệp trục lợi, khiến nhà nước thất thu hàng ngàn tỷ đồng.
Nếu như trong hội nghị trung ương tới đây, hoặc phiên họp của quốc hội tới đây, hoặc có thể là phiên họp của chính phủ. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tung ra bản thanh tra cáo buộc tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng từng ăn tiền để áp giá đất rẻ đến 10 lần cho doanh nghiệp, thì sự nghiệp của Nguyễn Phú Trọng tiêu tùng theo mây khói, không ai còn tin vào cái gọi là chống tham nhũng, hối lộ, suy thoái của ông ta nữa.
Con người Nguyễn Phú Trọng là kẻ thù dai nhớ lâu, bí thư Hậu Giang Bảy Chắc trước kia đã từng khinh miệt nói Trọng già rồi, về nghỉ đi. Bảy Chắc đã bị Trọng lôi cổ ra kỷ luật mặc dù đã về hưu. Trịnh Xuân Thanh đưa đơn tố cáo bộ chính trị về động cơ không trong sáng của Trọng khi kỷ luật đảng viên, Trọng tuyên bố sẽ bắt bằng mọi giá và y rằng Trọng đã bắt được Thanh dù mất đi quan hệ đối tác chiến lược với Đức và làm ảnh hưởng đến hiệp định thương mại Châu Âu bị trì hoãn.
Như những gì Trọng đã thể hiện, Nguyễn Xuân Phúc hầu như không còn đường lùi hay hòa hoãn được với Trọng. Những phát ngôn trên báo quân đội nhân dân cũng chính là phát ngôn của Trọng, tuyên ngôn rất rõ ràng cần phải xử lý một kẻ phản chủ, luồn lách, nịnh bợ leo lên cao, chà đạp cả tình nghĩa đồng chí, anh em. Trong phát ngôn ấy ban đầu là trị bệnh, vài hôm sau nữa là diệt trừ cho thấy quyết tâm của Trọng sẽ trị Phúc đến cùng.
Nhưng để Trọng hạ được Phúc lúc này không phải dễ dàng, Phúc đã có được sự nhìn nhận của Tập Cận Bình như một người kế nhiệm chức tổng bí thư đảng CSVN cực kỳ dễ bảo. Hơn nữa Phúc cũng đã nhanh chóng gây dựng được quanh mình đội ngũ hùng hậu, trong đó có phần lớn lực lượng công an cùng với những đại gia nhiều tiền của, nắm giữ nhiều bí mật của nhiều lãnh đạo.
Hiện nay hai chiến hữu của Phúc có nhiều sai phạm về quản lý, về tham nhũng cũng như lối sống đồi truỵ là Thân Đức Nam và Huỳnh Đức Thơ đang gây bức xúc trong dư luận, khiến người ta hoài nghi rằng chiến dịch làm trong sạch đảng của Nguyễn Phú Trọng là tránh né những thế lực mạnh, chỉ nhằm dánh các thế lực yếu. Sự hoài nghi này càng có cơ sở hơn khi Huỳnh Đức Thơ mặc dù bị trung ương kỷ luật, nhưng phía chính phủ chần chừ mãi mới đưa ra quyết định cảnh cáo và vẫn để Thơ giữ nguyên chức vụ. Nếu Trọng không phá được sự che đỡ của Phúc với bọn Thân Đức Nam và Huỳnh Đức Thơ, người ta sẽ hiểu rằng thời của Nguyễn Phú Trọng đã cáo chung. Trọng không động được đến đệ tử của Phúc thì chẳng bao giờ động được đến Phúc.
Lúc đó theo thói phù thịnh, mọi sự ủng hộ trong đảng sẽ dồn lại về cho Nguyễn Xuân Phúc.
Thực lòng mà nói, dù luồn cúi, nịnh bợ và phản anh phản em, bộ dạng đón tiếp khách quốc tế như một thằng hề…dù hàng trăm cái tội như thế. Một tổng bí thư như Nguyễn Xuân Phúc chắc chắn sẽ hơn nhiều một lão già thâm hiểm, cuồng lý tưởng CNXH đến cực đoạn như Nguyễn Phú Trọng.
Leave a Comment