Niềm cay đắng của một nữ doanh nhân yêu nước (*)
Hôm nay, từ Paris, tôi nhận được tin buồn. Bà Trịnh Văn Bô, nhà kinh doanh thành đạt đã trút hơi thở cuối cùng ở Hà Nội, đại thọ 103 tuổi.
Tôi buồn vì bà đã nhiều lần tâm sự với tôi về hoàn cảnh éo le của bà và nhờ tôi giúp đỡ từ những năm 1976-1980 nhưng tôi không sao làm bà vui lòng. Năm 1990 trước khi sang Pháp tôi đã đến chào bà như một niềm ân hận và thương cảm đối với một bà chị có tấm lòng nhân hậu và lòng yêu nước tột đỉnh đang ở trong tình trạng uất hận mà vẫn lạc quan, tươi cười.
Tôi xin kể tóm tắt nguồn cơn với các bạn, nhất là với các đảng viên cộng sản để có thể hiểu rõ thêm cái bản chất của đảng này và tự tìm ra kết luận.
Bà Trịnh Văn Bô, tên khai sinh là Hoàng Thị Minh Hồ, là bà chủ hiệu Tơ lụa Phúc Lợi, phố Hàng Ngang, khu phố cổ Hà Nội. Bà là doanh nhân thành đạt lớn. Bà tham gia phong trào Việt Minh bí mật năm 1944, nhiều lần góp những món tiền lớn cho phong trào, từ 1 vạn đến 8 vạn đồng bạc Đông dương.
Tháng 8/1945 bà tình nguyện đón ông Hồ Chí Minh từ chiến khu miền Bắc về ở ngôi nhà mình ở 48 Hàng Ngang. Ông Hồ đã ở đây hơn 1 tháng, viết Tuyên Ngôn Độc Lập tại đây. Sau đó bà biếu tặng cả ngôi nhà này thành Bảo tàng cấp Nhà nước cho đến nay. Trong Tuần lễ vàng, bà góp hàng nghìn lạng vàng, gần bằng ngân sách tiếp thu của chế độ cũ. Tổng cộng số vàng bà góp là trên 5 nghìn lạng. Tất cả áo quần mới tươm tất của ông Hồ, các ông Phạm văn Đồng, Võ Nguyên Giáp… mặc trong ngày 2/9/1945 đều do bà cung cấp. Hồi ấy nhiều người coi bà là «Bộ trưởng tài chính» của nước Việt Nam độc lập. Sau này bà sinh hoạt trong đảng Xã hội do đảng cộng sản lập ra để vận động các trí thức, nhà kinh doanh cũng như trong Hội Liên hiệp Phụ nữ.
Điều không may đối với bà là năm 1954, sau chiến thắng Điện biên Phủ, chính phủ từ Việt Bắc trở về Hà Nội, Bộ Quốc phòng yêu cầu mượn tạm ngôi nhà rộng lớn của bà ở số nhà 34 phố Hoàng Diệu gần Cột Cờ, sát khu vực quân sự của Bộ Quốc phòng. Bản giao kèo cho mượn trong 2 năm (từ 1954 đến 1956) có chữ ký cam kết của đại tướng Hoàng Văn Thái, tổng tham mưu trưởng Quân đội Nhân dân. Chính gia đình ông Thái đến ở ngôi nhà ấy. Quá hạn, năm 1957, 1958 bà Trịnh Văn Bô ngỏ ý «xin lại» ngôi nhà cũ của mình nhưng ông Thái và bộ Quốc phòng không trả lời. Lúc này gia đình ông bà Trịnh Văn Bô đã có 7 người con, đều lập gia đình, có đúng 30 cháu và chắt, tất cả 40 người ở tại ngôi nhà cũ chật chội 24 phố Nguyễn Gia Thiều, gần hồ Ha le, nơi tôi ghé thăm bà trước khi sang Pháp.
Điều làm cho ông bà Bô cay đắng rồi oán hận là vào năm 1978, đại tướng Hoàng Văn Thái được cấp nơi ở mới trong ngôi nhà lớn xây riêng cho cấp tướng ở khu Liễu Giai, nhưng ông không trả lại nhà cho ông bà Bô. Ngôi biệt thự 34 phố Hoàng Diệu vẫn là nơi ở của cặp quý tử Võ Điện Biên, con đầu của đại tướng Võ Nguyên Giáp và vợ là con gái đầu của đại tướng Hoàng Văn Thái.
Năm 1988 ông Bô ốm nặng, qua đời trong niềm ân hận trên đây. Trong buổi dự đám tang ông, bà Bô đã khóc khi gặp tôi và yêu cầu tôi giúp, sau khi ông bà đã gửi hơn 20 lá đơn cho mọi cửa. Tôi đã in thêm các đơn của Bà, gửi cho vợ chồng tuớng Giáp, vợ chồng tướng Thái, cho Ban kiểm tra trung ương đảng, cho đại tướng Chu Huy Mân ở Tổng cục chính trị, nhưng đều vô hiệu.
Cho đến tháng 6/1989 bà Bô mới nhận được công văn do ông Đỗ Mười nhân danh Thủ tướng ký, yêu cầu Bộ Quốc Phòng trả lại ngôi nhà trên cho bà Bô. Công văn này chờ hoài vẫn không hiệu quả.
Tháng 7 năm 1990 chính Chủ tịch quốc hội Lê Quang Đạo ký công văn yêu cầu Bộ Quốc phòng sớm trả lại ngôi nhà trên, nhưng rồi cũng như nước đổ đầu vịt.
Cho đến năm 1993 thủ tướng Võ Văn Kiệt và phó thủ tướng Phan Van Khải yêu cầu có cuộc họp liên tịch giữa Ủy ban Hành chính Thủ đô, Sở nhà đất Hà Nội và Bộ Quốc phòng để giải quyết xong xuôi một vấn đề dân sự đã kéo quá dài này.
Cuộc họp có kết luận nhưng rồi không ai chấp hành, không có ai có thể cưỡng chế việc thi hành. Một thái độ ù lỳ, bất chấp luật pháp, bất chấp đạo đức của kẻ có uy quyền đảng trị!
Cho đến tận tháng 10 năm 2003, gia đình, con cháu bà Bô mới quyết định làm liều khi đã bị dồn đến chân tường. Tận dụng khi gia đình người ở ngôi nhà đi vắng, chỉ có 1 bộ đội gác gần đó, con cháu bà Bô cõng bà – bà cụ 90 tuổi già yếu đã nghễnh ngãng liều đột nhập vào ngôi nhà, mang «Bằng khoán điền thổ» gốc, trưng ra, với một giải lụa mang giòng chữ: «Vui mừng trở về ngôi nhà cũ.» ký tên: Gia đình Trịnh Văn Bô. Tôi được tin này, đã lập tức gọi điện thoại về mừng bà chị và con cháu đã giành lại được ngôi nhà của mình, các cháu thuật lại cho bà bằng cách viết ra, vì tai bà đã điếc hẳn!
Sau này anh Trần Duy Nghĩa, con cố thị trưởng Thủ đô, bác sĩ Trần Duy Hưng – là bạn cực thân của gia đình bà Bô – từ Pháp trở về Việt Nam có dịp đến thăm bà cụ Bô kể cho tôi chuyện cơ mật của gia đình. Đó là khi tự mình trở về nhà, bà Bô đã dự liệu sẽ liều mình nếu như bà bị đuổi khỏi ngôi nhà thân yêu của chính mình. Bà đã bảo con bà mang theo một can đầy xăng để liều sống chết với lẽ phải, sống chết với nhà cửa, với con cháu ruột thịt của mình. Thế nhưng thật là may mắn và hạnh phúc, can xăng đã không cần dùng đến.
Bài báo này như một nén hương thắp trên mộ của bà Trịnh Văn Bô, bà chị của tôi đầy lòng nhân ái, yêu nước đến tột đỉnh, từng tự cho mình một phương châm sống, là «Trong buôn bán, nếu có lời chỉ nên giữ lại 7 phần mười làm vốn, để ra 3 phần mười làm từ thiện. Còn khi đất nước cần thì nên hiến hết không tính toán, chỉ giữ chút ít để sống và kinh doanh tiếp.» Bài học cho đảng viên tham nhũng ở khắp nơi hiện nay, cho các doanh nhân mới.
Một nhà kinh doanh yêu nước đến tột cùng, yêu nhân dân đến thế là cùng! Xin bà chị mỉm cười, yên nghỉ trên cõi vĩnh hằng.
Bùi Tín Blog – VOA
(*) Tựa nguyên thủy của tác giả
Ba giúp ai chứ ba đâu co giúp dân
Chính xác là ko đưa cho chúng thì số phận bà sẽ như bà Nguyễn thị Năm, bị cs giết 1 cách dã man
Bà Năm đưa rồi vẫn bị giết, không phải không đưa
5000 lượng vàng giúp đảng chó đẻ sinh nở các loại ché đỏ.
Đỡ hơn cho mấy thằng bán nước
Ken Nguyễn thằng nào có nước để bán ngoài mấy thằng cộng sản?!
Ken Nguyễn
Ken Nguyễn con đĩ mẹ mày bán dâm giúp nước sinh ra mày hay sao mà mày ngu vcl vay mày
Lúc nói 104t rùi nói 103t
Chuyện nhỏ bắt nhặt bắt khoan chi cho mệt vậy bạn, tuổi tác chỉ là con số
Tính theo kiểu tuổi âm hoặc tuổi dương thôi mà
Bùi Tín kẻ trở cơ vô liêm sỉ / mặt dày .
Cả nước giờ đều biết ai là kẻ vô liêm sỉ chắc não trạng của bạn sóng phủ kg tới ,
Bị phẫu thuật mất hơn 1/2
Bùi Tín miễn bàn, mặt dày là những kẻ muốn không làm mà có.
Bởi vậy khi kênh 7 nói chuyện kênh9 làm sao hiểu hehe
Ờ, dầy mới dám nói sự thật.
Ở trong chăn mới biết chăn có rận. Ông BT một thời gian dài ở trong cái chăn ấy.
Hoàng trọng nghĩa chỉ là con mèo bê con chó
Ông bà rất thông minh ,Của cải là vật ngoại thân ,Của đi thay người !?
Chính xác
Từ đây chúng ta học được thêm bài học xương máu: Nuôi chó chứ đừng nuôi Việt cộng
Rat chinh xac
Wa đúng
Like
Quá chuẩn
Đọc rồi nhưng ko có một tẹo nào để chia buồn, vì chỉ oán ghét Việt+ khi đã bị lừa. Đáng đời, ngu thì chết.
Đồng quan điểm dịch cụ góp tiền đi cướp bị quả báo phải rồi
Han Pin Đào Đào Tường Vi… dễ thương dễ sợ…2 con quan cưới nhau… lấy nhà của người ta ở…tới lúc cuối đời liều đốt nhà mới chui ra
Thoi ! Du sao Ba Cu cung da ( QUY TIEN) roi. Xin chia BUON cung Gia Quyen. Co thuc tinh quay dau lai voi nguoi Dan > Con hon nhung nguoi THAI THU BIEN THAI nhan giac lam Cha.
Chơi với chúng trực tiếp hay gián tiếp đều sẽ co kết cục chả ra gì, đây là tấm gương lớn nhất, vậy hiện nay đây thằng còn tự hào khí quan hệ với chúng.
Hoà Võ
1 trong những trường hợp … thật buồn
Chuyện bình thường thế thôi trong thế giới cộng sản. Chơi dao thì có ngày đứt tay. Chẳng có gì lạ khi bây giờ biển đảo núi rừng chúng còn lấy bán được huống chi tài sản nhân dân đã 1 thời phò nó !!!
Cầu mong bà siêu thoát và về với cõi Phật
Lũ tương tá tham lam vô độ chỉ biết cướp cạn công sưc mồ hôi nước mắt của người ta
Ăn cướp và trơ trẽn là bản chất của cộng sản mà! Đó là bài học cho những ai tin vào cs
Nguyễn Hong Van Duc Doan Van…!!!.
Tha nuoi cho chu k nuoi viet + !
Cướp qua cướp lại .
Con chó luu vong con lai mỹ.bọn phản động
Còn may đó chứ, như bà cát hanh long thì mới nhục
Đáng lẽ NN phải mang ơn bà mới đúng chứ sao lại thế
Đây lả một trong nhửng tấm gương mê CS ( có thể nói u mê o biết gì về CS như ngài TT VNCH Nguyển văn Thiệu đã nói một câu nói để đời :” đừng nghe CS nói mà nhìn kỷ CS làm” !!!! Xin hỏi bây giờ 93 triệu dân ngu có chịu tỉnh hay chưa?
Thương tiếc Bà !
Một người yêu nước hiến dâng hết của cải giúp cm, trong những khó khăn để mong có được một XHDC công bằng văn minh, nhưng éo le cho số phận gia đình bà, nhà chúng mựợn rồi cứớp không trả… sự đền ơn đáp nghĩa của CĐ là thế đó. ND thương tiếc Bà mong Bà An lành nơi chín suối . Bà xuống dưới đó gặp HCM làm bản cáo trạng tố cáo chúng và báo đại đa số đv thời nay đang chuyển hóa thành tà quyền mất rồi , chúng gian manh , tham lắm chúng ăn , phá nát Đ , đất nước đến nơi rồi ….
Kính Bà
Chúc cụ an giấc ngủ ngàn thu
Ba cũng chỉ là hương theo ke “thắng lam vua”
Ngày nay sao ko thấy ai đanh tư sản ha các bạn
Hai ông này là tướng cướp thì đúng hơn , chúc mừng bà và gia đình
Den chet ma van chua thay thien duong .mac daju dang song o xu so thien duong
A! Thi ra la nhu vay.
Các bạn đừng bịa đặt chửi đổng người tốt
Một người phụ nữ vĩ đại đã có công với đất nước Việt Nam Tổ Quốc Việt Nam
Cảm ơn Bà
Chúc Bà bình yên Thanh thản nơi ấy
nhưng lại có bao ng 3 đời ăn củ chuối lên làm lãnh đạo để đưa nước ta lên ghiên đàng?
Mẹ khi đó ko hiến tặng liệu qua nổi năm 1954. Sau lại bị nó giết cả nhà.
May cho bà không bi. đâu’ tô’.
Thật đau lòng cho những người yêu nước
Vô cùng thương tiếc Bà. Kính chúc bà an giấc ngàn thu. Cảm ơn bà vô hạn, bà đúng là một doanh nhân yêu nước chân chính. Nghìn thu vi.hx biệt.
Chẳng thấy quý vị DLV nào có lời châu ý ngọc ở đây nhỉ……!!!
Nói gì thân chó có gì bị làm thịt dau tien
Ôi quê tôi….
Qua bao, tiep Tay voi cs cho nen nguoi dan moi kho the nay. Gio con keu ca cai gi. Dang chet lam.