CTM Media: Nhân việc nhà nước CSVN loan tin là số vàng hiện người dân Việt Nam đang giữ trong tay lên tới 500 (năm trăm) tấn và nhà nước đang có ý định phát hành chứng chỉ vàng trao cho người dân để đổi lấy vàng mà ngươi dân đang giữ và sau này mang chứng chỉ tới để đổi lấy lại vàng, chúng tôi xin mời độc giả theo dõi bài viết sau đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến về những kinh nghiệm quá khứ giữa ngườời dân và CSVN.
***
Vấn đề với chủ nghĩa xã hội là tới lúc nào đó nó sẽ dùng hết tiền của người khác.
Margaret Thatcher
***
Chừng mười năm trước, tôi tình cờ đọc được một bài báo ngắn (“Tuần Lễ Vàng 1945”) của Trà Phương – trên trang Vnexpress, số ra ngày 13 tháng 10 năm 2010 – mà cứ cảm động và bâng khuâng mãi. Xin ghi lại nguyên văn, cùng hình ảnh, để chia sẻ với mọi người:
“Sau khi giành độc lập, đất nước gặp nhiều khó khăn về tài chính, 4/9/1945 Bác Hồ đã phát động Tuần lễ Vàng kêu gọi mọi người ủng hộ ngân sách quốc gia. Trong tuần lễ này, giới công thương có đóng góp nhiều nhất.
Một số bức ảnh về Tuần lễ Vàng đã được Nhà sử học Dương Trung Quốc sưu tầm trong một chuyến công tác tại Pháp mới đây. Theo ông Dương Trung Quốc, ngay sau khi từ chiến khu lần đầu tiên về Hà Nội, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chọn nơi ở và làm việc tại ngôi nhà số 48 phố Hàng Ngang. Đây là nơi ở của nhà tư sản Trịnh Văn Bô, một người thuộc vào hạng giàu nhất Việt Nam lúc bấy giờ.
Bác chọn nhà một tư sản giàu có vì tin vào nhân dân của mình. Không chỉ người nghèo mà cả người giàu cũng khao khát độc lập, tự do. Và cách mạng cần đến sự ủng hộ và tham gia của cả người giàu lẫn người nghèo.”
Chỉ có điều đáng tiếc (nho nhỏ) là nhà báo Trà Phương cho biết quá ít về gia đình nhà tư sản Trịnh Văn Bô. Đang lúc rảnh nên tôi xin phép được chép lại (đôi trang) của một nhà báo khác, để rộng đường dư luận:
“Ông Trịnh Văn Bô (1914-1988) là một doanh nhân Việt Nam nổi tiếng giữa thế kỷ 20. Cha ông, ông Trịnh Văn Đường và cha vợ ông, ông Hoàng Đạo Phương, đều là những nhà nho cùng thời với cụ Lương Văn Can, từng đóng góp rất nhiều cho phong trào Đông Kinh Nghĩa Thục.
Ông Trịnh Văn Bô cùng vợ là bà Hoàng Thị Minh Hồ, trong 10 năm, kinh doanh thành công, đưa tài sản của hãng tơ lụa Phúc Lợi tăng lên 100 lần so với ngày thừa kế hãng này từ cha mình. Tơ lụa do Phúc Lợi sản xuất được bán sang Lào, Campuchia, Thái Lan, được các thương nhân Pháp, Anh, Thuỵ Sĩ, Thuỵ Điển, Ấn Độ, Trung Quốc và Nhật Bản tìm kiếm.
Từ năm 1944, gia đình ông nằm trong sự chú ý của những người cộng sản. Ngày 14-11-1944, hai vợ chồng ông bà cùng người con trai cả đồng ý tham gia Việt Minh. Vài tháng sau, ông bà đã mang một vạn đồng Đông Dương ra ủng hộ Mặt trận Việt Minh và từ đó, gia đình ông Trịnh Văn Bô trở thành một nguồn cung cấp tài chánh to lớn cho những người cộng sản. Đến trước Cách mạng tháng Tám, gia đình ông đã ủng hộ Việt Minh 8,5 vạn đồng Đông Dương, tương đương 212,5 cây vàng. Khi những người cộng sản cướp chính quyền, ông bà Trịnh Văn Bô được đưa vào Ban vận động Quỹ Độc lập.
Ngày 24-8-1945, khi Chính phủ lâm thời về Hà Nội, Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Lê Đức Thọ, Hoàng Quốc Việt, Hoàng Tùng đều đã ở hoặc qua lại ngôi nhà 48 Hàng Ngang. Ba đêm đầu Hồ Chí Minh ngủ trên giường của ông bà Trịnh Văn Bô, sau đó, ông xuống tầng hai, ngủ trên chiếc giường bạt còn các nhà lãnh đạo khác thì kê ghế da hoặc rải chiếu ngủ. Ở tầng trệt, cửa hàng vẫn hoạt động bình thường, ngay cả bảo vệ của Hồ Chí Minh cũng không xuống nhà để tránh gây chú ý. Mọi việc ăn uống đều do bà Trịnh Văn Bô lo, thực khách hàng ngày ngồi kín chiếc bàn ăn 12 chỗ.
Trong suốt từ 24-8 cho đến ngày 2-9-1945 Chủ tịch Hồ Chí Minh hiếm khi ra khỏi nhà 48 Hàng Ngang. Mỗi buổi sáng, cứ sau khi ông tập thể dục xong, bà Trịnh Văn Bô lại đích thân mang thức ăn sáng lên. Bà nhớ, có lần Hồ Chí Minh đã giữ bà lại và hỏi: “Cô bao nhiêu tuổi mà có được gia tài lớn thế này?”. Năm ấy bà 31 tuổi, dù có 4 đứa con nhưng vẫn còn xinh đẹp. Hồ Chí Minh ở lại đây cho đến ngày 27-9-1945. Mỗi khi ra khỏi nhà, Hồ Chí Minh thường xuống tầng dưới vấn an bà mẹ ông Trịnh Văn Bô và gọi bà là mẹ nuôi. Ở 48 Hàng Ngang, Hồ Chí Minh đã ngồi viết bản Tuyên Ngôn Độc Lập và tiếp các sĩ quan OSS như Archimedes Patti và Allison Thomas. Quần áo mà các lãnh đạo Việt Minh bận trong ngày lễ Độc lập, đều do gia đình ông bà cung cấp. Các ông Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp thì mặc đồ của ông Trịnh Văn Bô còn áo của Chủ tịch Hồ Chí Minh thì may bằng vải Phúc Lợi.
Khi Pháp tái chiếm Đông Dương, ông Trịnh Văn Bô theo Chính phủ Kháng chiến lên Việt Bắc còn vợ ông thì mang 5 người con, trong đó có một đứa con nhỏ, cùng với mẹ chồng lên “vùng tự do” Phú Thọ. Những năm ở đó, từ một bậc trâm anh, thế phiệt, bà đã phải cuốc đất trồng khoai và buôn bán để nuôi con. Năm 1955, gia đình ông Trịnh Văn Bô trở về Hà Nội. Ông bà tiếp tục xoay xở và bắt đầu phải bán dần đồ đạc cũ để nuôi sống gia đình. Lúc này, toàn bộ biệt thự, cửa hàng đều đã bị các cơ quan nhà nước sử dụng hoặc chia cho cán bộ nhân viên ở. Lúc đầu, Nhà nước “mượn” sau tự làm giấy nói gia đình xin hiến, nhưng cụ bà Trịnh Văn Bô bảo: “Tôi không ký”.
Năm 1958, Chủ tịch Hồ Chí Minh cho tiến hành “cải tạo xã hội chủ nghĩa” trên toàn miền Bắc, các nhà tư sản Việt Nam buộc phải giao nhà máy, cơ sở kinh doanh cho Nhà nước. Bà Trịnh Văn Bô lại được kêu gọi “làm gương”, đưa xưởng dệt của bà vào “công tư hợp doanh”. Bà Bô cùng các nhà tư sản được cho học tập để nhận rõ, tài sản mà họ có được là do bóc lột, bây giờ Chính phủ nhân đạo cho làm phó giám đốc trong các nhà máy, xí nghiệp của mình. Không chỉ riêng bà Bô, các nhà tư sản từng nuôi Việt Minh như chủ hãng nước mắm Cát Hải, chủ hãng dệt Cự Doanh cũng chấp nhận hợp doanh và làm phó.
Cho dù được ghi nhận công lao, trong lý lịch các con của ông Trịnh Văn Bô vẫn phải ghi thành phần giai cấp là “tư sản dân tộc”, và rất ít khi hai chữ “dân tộc” được nhắc tới. Con trai ông Trịnh Văn Bô, ông Trịnh Kiến Quốc kể: “Ở trường, các thầy giáo, nhất là giáo viên chính trị, nhìn chị em tôi như những công dân hạng ba. Vào đại học, càng bị kỳ thị vì lượng sinh viên người Hà Nội không còn nhiều. Trong trường chủ yếu là sinh viên con em cán bộ thuộc thành phần cơ bản từ Nghệ An, Thanh Hoá… những người xếp sinh viên Hải Phòng, Hà Nội vào thứ hạng chót. Chị tôi vào Đại học Bách Khoa, năm 1959, phải đi lao động rèn luyện một năm trên công trường Cổ Ngư, con đường về sau Cụ Hồ đổi thành đường Thanh Niên, và sau đó là lao động trên công trường Hồ Bảy Mẫu”.
Cả gia đình ông Trịnh Văn Bô, sau khi về Hà Nội đã phải ở nhà thuê. Năm 1954, Thiếu tướng Hoàng Văn Thái có làm giấy mượn căn nhà số 34 Hoàng Diệu của ông với thời hạn 2 năm. Nhưng cho đến khi ông Trịnh Văn Bô qua đời, gia đình ông vẫn không đòi lại được. (Huy Đức. Bên Thắng Cuộc, tập II. OsinBook, Westminster, CA: 2013).
Câu chuyện thượng dẫn tuy hơi cay đắng nhưng kết cục (không ngờ) lại vô cùng có hậu, theo như bản tin của Vnexpress (“Bộ Tài chính đôn đốc trả nợ tiền vay dân trong 2 cuộc kháng chiến”) số ra ngày 19 tháng 7 năm 2017:
“Đây là những khoản nợ từ công phiếu kháng chiến, phát hành trong các năm 1948, 1949, 1950, 1951, 1952; công trái quốc gia, phát hành năm 1951; công trái Nam-Bộ, phát hành năm 1947, 1958; công phiếu nuôi quân phát hành năm 1964 và những khoản vay khác (tiền hoặc lương thực) do các cơ quan chính quyền từ cấp huyện trở lên vay theo lệnh của cấp trên để mua sắm vũ khí, nuôi quân.”
Thiệt là tử tế và qúi hóa quá xá Trời. Tôi rất tâm đắc với hai chữ “đôn đốc” trong tiêu đề của bản tin thượng dẫn: “Bộ Tài Chính Đôn Đốc Trả Nợ Tiền Vay Dân Trong Hai Cuộc Kháng Chiến.” Nghe sao có tình, có nghĩa hết biết luôn.
Nhà nước sòng phẳng, đàng hoàng, và tử tế đến như thế nên khi quốc khố trống rỗng và nợ công ngập đầu – như hiện nay – thì chuyện huy động vàng trong dân chắc … cũng dễ (ợt) thôi. Good bye and good luck!
tuongnangtien’s blog
Giao trứng cho ác
Ăn cơm của tư sản lúc còn khó khăn,khi được cơ đồ chơi luôn mại bản,
Giờ nói nổ mà nghe chơi chớ mọi chuyện dân ai cũng biết rút kinh nghiệm từ GIA tài và xương máu bấy lâu nay rồi không ai dại lần nữa. …
may muoi nam song voi CS dan da bi lua gat va trao tro qua nhieu roi, khong biet ca nuoc VN con duoc may nguoi ngu ma dem vang doi giay, dung de bi lua nha ba con
Thêm một sự việc SGK KHÔNG MUỐN GHI NHẬN.
Trc cụ tôi cũng địa chủ là việt minh gọi thế
Ngu à
Ngu cung phai doi lay giay chung nhan…. thua keo nay no bay keo khac hehehe. Ai chong doi la Phan dong
Giao trung cho ac .
Vàng dưới đây nhiều lắm nè cs việt cộng
No đên tân nơi no bơi lên thât ..no hôt hêt .noi sao xui .he..heeee
https://www.youtube.com/watch?v=fyUrXKhV-_w
SỰ THẬT CỦA NHỮNG KẺ KHOÁC AO DÂN CHỦ , NHÂN QUYỀN , NHỮNG CON RỐI ĐƯỢC NG OẠI QUỐC ĐIỀU KHIỂN BẰNG ĐỒNG ĐÔ-LA ,
1 – TRÒ CHƠI KÍCH ĐỘNG …
– Trước khi nói về những tên nối giáo cho giặc này chúng ta hãy điểm qua kịch bản mà Mỹ hay sử dụng để lật đổ hoặc gây rối loạn hệ thống chính trị tại các quốc gia khác .. Trung Đông , Bắc phí , Hoặc Đông Âu , là một ví dụ .. Những cuộc biểu tình , bạo loạn đổ máu , bất ổn chính trị , nội chiến , đều có bóng dáng của Mỹ và phương tây đứng sau lưng và nó được gọi bằng cái tên ” Những cuộc cách mạng màu ” và kết quả của những trò chơi khích động chính trị này chỉ đem lại cho quốc gia ” khốn khổ” đó toàn là những gam màu đen của chiến tranh , bạo lực , khủng bố , chết chóc , đất nước tan hoang , kinh tế kiệt quệ , hàng trăm ngàn người dân vô tội phải li tán , trốn chạy khỏi cuộc chiến tranh , những tranh giành quyền lực của các đảng phái quốc nội được các thế lực nước lớn đứng đằng sau bên này hay bên kia dật dây tài trợ khích động , hàng loạt các nước bị dính đòn của Mỹ vì sự cả tin , dại dột , bị trói buộc vào sợi dây thòng lọng ” tự do , dân chủ ” dẫn tới thiếu sự quyết đoán , để các nước lớn áp đặt ý chí , khuynh đảo chính trị và gây bất ổn trong nước , thông qua các thành phần tay sai bản sứ ,
– Các phương pháp gây lũng đoạn , bất ổn chính trị , chiến thuật dựt dây , khích động . tài trợ cho các thành phần tay sai bản sứ , phương thức thực hiện , được Mỹ và phương tây đưa vào ” giáo án ” làm hình mẫu và chuẩn mực cho những hành động gây rối , lật đổ , và bạo loạn tại các quốc gia khác , kịch bản mà Mỹ và phương tây thực hiện tại các quốc gia khác đều giống nhau ,
– Biểu tình chính trị
– Tăng cường những kẻ bất đồng chính kiến
– Khích động các cuộc biểu tình đường phố tại các thành phố lớn , thông qua các thành phần tay sai ( được mua chuộc và tài trợ bằng tiền ) ,
– Ngấm ngầm tài trợ vũ khí và các dụng cụ cần thiết khác cho các thành phần biểu tình để làm leo thang các cuộc biểu tình , cố ý gây xung đột với cả các lực lượng cảnh sát , quân đội đang làm nhiệm vụ ngăn chặn và khôi phục trật tự , thực hiện các hành động có tính manh động hơn ” có đổ máu càng nhiều càng tốt ” nhằm tạo ra biến động lớn , từ đó tạo cớ cho Mỹ và phương tây mở một chiến dịch truyền thống lên án và tố cáo có chủ ý và có định hướng ..
– về chính trị . Thông qua các tổ chức phí chính phủ , Mỹ nuôi dưỡng tài trợ và khích động các thành phần cực đoan , đối lập trong nước phát triển kể cả những thành phần bất mãn với chính quyền , những thành phần
thất nghiệp , tội phạm . lưu manh hóa , cơ hội . đều được Mỹ khoác cho cái áo ” đấu tranh dân chủ + đô la ,, ” và đưa chúng vào trò chơi ” khích động ” . Nước Nga là một ví dụ , sau khủng hoảng Ukaraina , khả năng dùng sức mạnh quân sự để trừng phạt một cường quốc quân sự như Nga là điều không tưởng và nguy hiểm . Mỹ sử dụng chiêu bài cấm vận kinh tế và thủ thuật khích động , gây bất ổn tại Nga bằng cách , Mỹ tăng cường tài trợ cho các thành phần cực hữu , đối lập với chính quyền , thậm chí cả các thành phần ” tân phát xít ” như Alexey Navalni cũng được Mỹ và phương tây ca ngợi là nhà đấu tranh chống tham nhũng tại nga , nhưng thực chất tên này có tư tưởng cực kỳ phát xít bài ngoại , và chống chính quyền Nga rất quyết liệt . hay là cuộc khủng hoảng nội chiến tại Ukaraina , chúng ta cũng thấy bóng dáng của những tên phát xít đang đầu quân cho chính quyền Kiep và có cả bóng dáng những tên này trong cuộc biểu tình tại Ukaraina với sự kiện người biểu tình bị bắn chết , và người ta nghi ngờ rằng thủ phạm chính là những tên này muốn cố ý gây nên sự khích động lớn hơn nhằm vào chính quyền của ông tổng thống thân Nga vào thời gian đầu của cuộc chính biến Ukaraina ,
– đóng góp vào trò chơi khích động bạo loạn lật đổ các quốc gia khác thì phương tiện truyền thông cũng được Mỹ và phương tây đặc biệt coi trọng và nó cũng nằm trong ” cẩm nang” kịch bản ,
– đó là chiêu bài thường xuyên đưa tin và nhấn mạnh các sai lầm , thiếu sót của chính quyên quốc gia đó , nhất là các thông tin nghi hoặc , được dàn dựng để thông tin đó được nổi bật hơn , tạo sự nghi ngờ càng nhiều càng tốt , ví dụ như đài Voa bằng tiếng Ba tư đang được Mỹ chĩa mũi nhọn vào I-ran , được Mỹ gọi là ” thúc đẩy dân chủ ” nhưng thực chất là Mỹ đang thực hiện kịch bản lật đổ trong tương lai ..
Điểm qua một loạt các nước Nam tư . Sec bi , Siria , Ai Cập , các nước Đông âu và cả Ukaraina mới đây , chúng ta đều thấy kịch bản biểu tình , bạo loạn .lật đổ giống y như nhau ,,
– Việt Nam hiện nay , lợi dụng biểu tình , kích động , xuyên tạc . đấu tranh dân quyền ,tự do , dân chủ , dân oan , được những tên bù nhìn tay sai bản sứ này thực hiện cũng giống y như kịch bản mà Mỹ và phương tây đã từng sử dụng để gây bạo loạn , bất ổn . chiến tranh tại các quốc gia khác ,
– Việt Nam đã trải qua bao cuộc chiến tranh tàn khốc , rất nhiều những thế hệ cha ông đã ngã xuống để vảo vệ tổ quốc , vì hòa bình , không lê thuộc , vì độc lập tự do , vì sự phát triển của đất nước Việt Nam . cái giá của hòa bình độc lập nhân dân việt Nam đã phải đánh đổi bằng máu bằng sự hy sinh cao cả , chúng ta không cho phép những kẻ đội lốt dân chủ nhân quyền bịp bợm thiếu hiểu biết , mù quáng , ngu muội , bán rẻ cả lương tâm , chỉ vì vài đồng tiền của ngoại quốc bố thí , để làm những trò bậy bạ , và đẩy đất nước vào trò chơi của bạo loạn nội chiến ,, ok
TT ,,
Xuất sắc lắm ! Khi nào thu được vàng và đô la của dân xong sẽ có tiền trả lương thêm, cố gắng lên
Thoa mỡ trên chảo để rán tiếp.
Mỗ tin rằng DLV của đảng-có tên Hoàng Yên Nhi sắp bị tai nạn-tai họa-bệnh hoạn thật khủng khiếp do bị trời tru đất diệt -vì dám hóa thân thành chó săn cho đảng Ác là đảng Hán nô csVN .
Lòai ăn cháo đá bát là vậy…
Tran Quang Chính đi đổi giấy chứng nhận vàng về giữ cho nhẹ này. Kkk
Trên thể gian này có chế độ nào giống như vậy không. Đâu cần vàng của dân. Chỉ cần vàng và tiền đô của nguyễn phú trọng, phúc, dũng và mấy thằng csvn từ cấp xã trở lên thì quá thừa rồi mấy tui bây bán nước cướp đất của nhân dân thì phải bỏ ra
Mần dại. Tàu vn ra đó tàu lạ húc cho nát mất mạng đó
Các bác phải biết quan ngại chơ
Sang kien cua Dang rat hay.Nhung xet cho ky lai qua LUU MANH !
Đúng là 1 nhà nước gian manh muốn bỏ con tép để Bắt con Tôm, nhưng dân đâu ngu. Do đóThế nào chúng cũng áp dụng chính sách cướp của dân mà thôi. Bà con ta kỳ này có Facebook sẵn sàng đánh tụi cướp hi hi…
Trên thế giới hiện nay còn được mấy người ưa thích chế độ cs ? Cái đảng hắc ám này chỉ giỏi cái mỵ dân, thủ đoạn tàn độc vô cùng. Đã thối nát lắm rồi , thật đắng lòng khi phải sống trong cái chế độ này !
Be trapped and will be trapped forever. Don’t be so stupid to believe in what …
oh, No vàng này cty vsmtđt lấy hết rồi
Có mà vàng mắt vàng da
Bản chất của CS là “ăn cháo, đá bát” và không bao giờ thay đổi theo thời gian. 😉
Cs là chính trị. Kg có cs làm sao anh hai dc o mỹ
Mấy thằng ăn cướp anh hai thì a hai tha thứ kg dám chửi nó. Cứ đem gd ra chửi. Gd mình kg có care a hai nghĩ gì. Chỉ sắc mấy người hại a thôi. A hai chưacao ssiêu mấy. A hai hơi hẹp lượng. Chưa thông thầy tu yet.
Chỉ có e là cho a hai hack e thôi đó.. E mà giống họ là e ngu gì dọn đi.
A hai mới là cs.làm e vượt biên qua đây. Cảm ơn a hai cho e bài học. E cũng cho a hai lại bài học. Kg ai đúng hay sai với nhau hết. Ăn thua là trái tim còn đó. Giữ mãi trong lòng.
Mấy chuyện e cần a hai giúp thì a jai kg giúp. Tại coi thường e.còn mấy chuyện e kg cần thì a hai giúp rồi tin sổ với e.e mà có tiền e cho người ta hết. A hai tin kg.
Ua mấy thứ bắc kỳ là vậy. Cs.
Are you talking about me?i hate who ever coi thường me.if you like that i will not love you no more.
I will not change.i am always the same.no one can change me.cuz no one my level.
Giao trứng cho ác . nó bán hết nó viết cái giấy bảng tự kiểm điểm là xong
1cây bút 2ngan đồng
1 tờ giấy 2trăm vn đồng
Ăn hết vàng dân