Khi Bộ 4T muốn tăng cường quan hệ với báo chí

Phạm Nhật Bình - Web Việt Tân

Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn đến thăm Báo Nhân Dân nhân kỷ niệm 92 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam 21-06-2017. Ảnh: Infonet
- Quảng Cáo -

Đối với nhà nước cộng sản, báo chí phải là báo chí cách mạng để phân biệt với loại báo chí mà đảng miệt thị sát ván là báo chí tiểu tư sản, nọc độc văn hóa đồi trụy của chủ nghĩa tư bản.

Vì thế hàng năm đảng dành riêng ngày 21 Tháng Sáu để vinh danh sự đóng góp của nền báo chí con đẻ này vào sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa. Năm nay, Bộ trưởng Trương Minh Tuấn làm một điều khá lạ, đó là tự đến thăm nom và chúc tụng 4 cơ quan báo đài bề thế nhất của đảng là Đài truyền hình Việt Nam, Đài Tiếng nói Việt Nam, Thông tấn xã Việt Nam và dĩ nhiên không thể nào thiếu báo Nhân Dân, con vẹt của đảng.

Tuy thừa hưởng một nền báo chí gọi là cách mạng, nhưng trong cơn lốc kinh tế thị trường, Bộ trưởng Bộ 4T không mấy hài lòng cái gọi là tư chất của báo chí cách mạng.

Hơn 800 tờ báo do ông ta cai quản lâu nay một số không nhỏ đã lần lượt xa rời đường lối o ép của tuyên giáo, chạy theo đồng tiền để nuôi thân bằng mọi giá. Sự tự ý tháo củi xổ lồng này buộc bộ 4T nhiều lần phải ra tay trừng trị làm gương, cho dù không ngăn chận được những hiện tượng mà bộ cho là “tiêu cực”. Chẳng hạn tịch thu thẻ hành nghề, thậm chí bỏ tù những nhà báo dám khai thác và đưa ra ánh sáng bộ mặt tham nhũng của cán bộ đảng viên. Do đó cuộc viếng thăm của ông Bộ trưởng lần này cũng là một dịp để nhấn mạnh sự chỉ huy của đảng ẩn chứa dưới tiêu đề của bài báo “Tăng cường quan hệ giữa Bộ 4T với báo chí.”

- Quảng Cáo -

Là một ông chủ lớn, một Tổng biên tập duy nhất và nắm toàn quyền sinh sát, Bộ 4T còn muốn gì nơi báo chí cách mạng thời nay? Ý nghĩa của bài báo không có gì khác hơn là chỉ giáo những Tổng biên tập nho nhỏ của các tờ báo đảng trên cả nước phải tăng cường giám sát các anh nhà báo đang chạy linh tinh trong một xã hội ngày càng hỗn loạn. Phải chăng vì chạy bậy kiếm ăn mà năm ngoái cũng vào dịp này, một nhà báo là đại tá công an đã ví von “làm nhà báo phải như con chó ấy…”. Dĩ nhiên đây là ông Nguyễn Như Phong muốn chỉ thẳng thân phận các nhà báo Việt Nam trong đó có ông ta.

Sự kêu gọi tăng cường giám sát của Bộ trưởng Trương Minh Tuấn thể hiện 3 mối nguy mà đảng CSVN đã nhìn thấy.

Thứ nhất, ngày nay đảng đang mất dần khả năng kiểm soát lũ nhà báo xưa nay vốn ngoan ngoãn trong tay mình. Có thể nói báo chí cách mạng ngày nay đã “tự diễn biến” theo chiều hướng càng ngày càng tách rời khỏi sự chỉ đạo của đảng. Với chiếc vỏ bọc của các cơ quan trong ngoài đảng, một số tờ báo đã xã hội hóa, sống bằng hình thức kinh doanh của báo chí tư nhân trá hình. Thoát ra khỏi cơ chế bao cấp, tức có thể thoát được cây gậy chỉ huy của tuyên giáo và công an hàng chục năm nay vốn đã nắm sinh mạng người viết báo trong bất cứ trường hợp nào. Tuy tự do báo chí còn thật xa vời nhưng những trăn trở trong vòng vây của độc tài tư tưởng đang hình thành không gì ngăn cản nổi. Do đó Bộ 4T đòi tăng cường quan hệ với báo chí chính là để nắm lại sợi dây cương cho chặt, giữ cho con ngựa chạy đúng theo con đường một chiều đảng đã vạch ra.

Thứ hai, trong thâm tâm các nhà báo, ngày nay họ coi Bộ 4T như loại hủi cần tránh càng xa càng tốt. Vì bản chất báo chí là hướng tới tự do ngôn luận, không thể nào là thứ báo chí an phận trong chiếc lồng son đầy những ràng buộc độc đoán. Ông Bộ trưởng Trương Minh Tuấn cũng thừa biết như vậy nên thỉnh thoảng phải ra roi răn đe, để báo chí phải biết ơn sự chỉ đạo quý báu hàng ngày của bộ. Điều hết sức khôi hài là mặc dù nhà báo không ưa thích gì những chỉ đạo đó, nhưng các tổng biên tập con cũng giả vờ làm cho “Bộ chủ quản” hài lòng bằng cách khúm núm khẳng định, trong sự phát triển của cơ quan mình “luôn luôn có sự giúp đỡ quan trọng của Bộ Thông Tin&Truyền Thông”.

Thứ ba, trong tình trạng báo chí một chiều như hiện nay, cộng với sự phát triển đa dạng của mạng xã hội, các báo đang thực sự mất dần độc giả, dù sinh hoạt trong một cơ chế độc quyền không có sự cạnh tranh. Chỉ riêng báo Nhân Dân vẫn giữ vững thế đứng của mình là tờ báo in ra không cần bán, không cần người đọc, độc giả báo giấy hầu hết đã chuyển qua đọc các trang mạng online hay facebook. Đó là nơi lượng thông tin dồi dào về số lượng và phẩm chất, những tin tức mà chế độ che giấu hay ngăn chận. Ngày nay có thể nói người dân trong nước tin vào báo lề dân hơn báo lề đảng, khiến báo chí cách mạng vốn chỉ theo đuôi nhà nước lâm vào cảnh bị dè bỉu tẩy chay. Dù ông Tuấn có cố gắng kêu gọi “phát huy truyền thống” nhưng não trạng cứ loay hoay trong bức màn ta – bạn – thù của báo chí thời súng đạn, cuối cùng cũng không biết cái truyền thống ấy là gì, nằm đâu, do đó cũng không biết “phát huy” như thế nào.

Tóm lại, Bộ trưởng Bộ 4T đã phải xuống nước đến tận các cơ quan báo chí đầu đàn để bắt tay mở rộng quan hệ thay vì kêu lên chỉ thị này nọ như trong quá khứ. Điều này cho thấy là đảng CSVN đang mất dần khả năng kiểm soát báo chí và khống chế thông tin như đã từng làm.

- Quảng Cáo -

38 CÁC GÓP Ý

  1. THÔNG NÃO CHO BỌN “RẬN CHỦ” CUỒNG MỸ

    Cứ lên mạng là lại thấy một số thành phần “rận chủ” suốt ngày ca tụng, tung hô “mẹ Mỹ” và mơ ước một ngày được rời bỏ quê hương để sang cái chỗ mà chúng luôn cho là thiên đường Mỹ sinh sống mà thấy vừa giận, vừa thương cho sự ngu nguội “ếch ngồi đáy giếng” của chúng. Những kẻ vẫn đang may mắn được sống ở Việt Nam chắc chưa nhận ra cái giấc mơ Mỹ nó viển vông như thế nào cho tới khi sang đó làm cu li, sống chui rúc trong các khu ổ chuột chắc mới vỡ mộng.

    Nước Mỹ sẽ không bao giờ có chỗ và coi những kẻ chả có “cái mẹ gì” trong túi và trong đầu như lũ “rận” nên sẽ chẳng bao giờ có chuyện chúng sẽ được đối xử một cách tử tế như những người có tiền bên ấy đâu mà ngồi đó mơ mộng về cuộc sống xa hoa, sung sướng ở một nước Mỹ trong mơ. Nước Mỹ sẽ chỉ quan tâm đến lợi ích của giới tư sản hay rõ hơn là những người có kinh tế còn với những người không có gì trong tay thì một là cố mà vươn lên bằng cách bất cứ giá nào hay là chấp nhận sống trong những khu ổ chuột suôt đời. Sẽ chẳng bao giờ có chuyện bình đẳng giữa tất cả người dân ở nước Mỹ vì bản chất chế độ đó đang bảo vệ lợi ích cho số ít tư sản chứ không phải toàn bộ người dân Mỹ. Vấn đề bình đẳng luôn luôn “nóng” ở nước Mỹ và những cuộc biểu tình đòi quyền lợi của người dân Mỹ sẽ chẳng bao giờ có hồi kết.

    “Lũ rận” lúc nào cũng bô bô cái miệng chửi rủa chính đất nước đang nuôi sống chúng và ca tụng mẹ Mỹ mà không hề nhận ra chính đất nước mà chúng ngày ngày bôi xấu đã phải bỏ ra bao nhiêu xương máu của các thế hệ đi trước mới giành lại được độc lập từ tay những kẻ mà các nhà yêu nước rởm đang tung hô, ca tụng. Ở Việt Nam thì chỉ cần công an hay cán bộ có một chút gì đó động đến lông chân của một ai đó kể cả đó là những người vi phạm pháp luật đều được bị gọi là công an đàn áp dân, công an đánh dân… Nhưng với những hành động như vậy thì bên cái thiên đường Mỹ khả năng cao là chúng sẽ ngay lập tức được ăn đạn.

    Cái giấc mơ thiên đường Mỹ của “lũ rận” sở dĩ lại đẹp đến vậy là vì chúng hàng ngày đang được nuôi dưỡng bởi “mẹ Mỹ” để phá hoại đất nước ta với công việc nhàn hạ chỉ đơn giản là lên mạng gõ bàn phím để chửi rủa dân tộc và nhận tiền nên lũ rận luôn ảo tưởng rằng ắt hẳn sang đó sống sẽ sung sướng lắm. Nhưng ngay khi hết giá trị lợi dụng lũ rận sẽ bị quẳng như những thứ rác rưởi ngay tức khắc. Đến khi đó có hối hận cũng không kịp và cũng chẳng còn đường cho chúng trở về nữa, không những cái giấc mơ Mỹ tan biến mà cuộc đời của chúng cũng chẳng khác gì những thứ bỏ đi.
    Nguồn: Kênh VN

  2. Bọn con hoang chân trời mới đúng là bọn vô lại tâm hồn toàn chứa những thứ xâu xa nên cứ mở mồm là nói xấu người khác.nên ngậm mồm thì hơn kẻo phí nước bọt của người đời phỉ nhổ vào chúng.

  3. Sống thật thì chẳng sợ ai..
    Những kẻ giả dối thường sợ hãi nhà báo đó là những gì việt nam không được tự do ngôn luận có vậy thôi…

    Đại khùng khùng khùng khùng

  4. Báo chí môt chiều,theo định hướng,chán pỏ mịa!Báo chí là món ăn tinh thần nên phải đa chiều,phải nhiều món cho mọi người lựa chọn tùy thích!Có thế báo chí mới phát triển đúng nghĩa.

  5. Ấy chà đĩ bút của sản qua mỹ không dám nêu tên giả làm dân thường hỏi không dám nói mình từ đâu đến nhục bỏ mẹ lun còn cấp lãnh đạo đi ngả sau sợ người việt yêu nước cho đi gặp bả chó sớm chốn chui chốn nhủi nhục thấy mẹ lun còn đám dâm lợn viên sủa ăng ẳng tao chấp đó qua mỹ mang cờ phúc kiến ra ngoài khoe đi hay chốn như mấy thằng lãnh đạo hèn qua xin ăn . đồ điểu

  6. Báo chí của người ta là đa dạng về thế thức phong phú về nội dung được độc giả ghi nhận, chứ còn báo chí gì cái thằng me đi a này quanh năm suốt đời chỉ có một nội dung duy nhất là mọi móc cắn sửa lung lính báo gì mà phát hành ra là bị chửi cho như một con chó chai mặt ra không biết nhục mà vẫn còn cắn lung tung con người ta luôn hướng tới cái hay cái đẹp còn thằng me đi a này chỉ biết ruc mặt vào vũng bùn đen tối mày không nghĩ là mày làm việc ấy để được cái gì kém cỏi đến mức độ không tìm được việc gì để mà kiếm sống nữa hay sao mà phải làm những việc mà trời không dung đất không tha thế ha mày sống làm việc mà để ai người ta cũng chửi cho mà không còn biết nhục nữa là gì thì đúng là không phải là con người nữa rồi

Chúng Tôi Mong Có Góp Ý Kiến Thêm Từ Quý Vị

Please enter your comment!
Please enter your name here