Tuần trước ăn trưa với một nhà khoa học, tình cờ mọi người nhắc tới mỏ sắt Thạch Khê. Giờ đọc thấy Thạch Khê cũng nằm trong dự án thép Cà Ná, thấy…thương Thạch Khê quá.
Gả bán (mỏ sắt) Thạch Khê đến lần thứ 3, gả hoài ế hoài ?
Tỉnh Ninh Thuận đang ra sức bảo vệ quả đám thép Cà Ná. Họ đang “CỐ ĐẤM” quả này ra sao? Rằng tỉnh có 4 định hướng phát triển kinh tế: năng lượng, du lịch, nông lâm thủy sản và sản xuất chế biến. Tỉnh cho rằng, với 4,4 triệu tấn sản phẩm thép / năm thì bộ mặt kinh tế xã hội của tỉnh sẽ thay đổi và sẽ chuyển dịch manh theo hướng công nghiệp, dịch vụ công nghiệp.
Nhưng sao lại chỉ có thể là THÉP? Dễ hiểu, vì cả thế giới đều xua đuổi loại nhà máy gây đại ô nhiễm này, nên ai đón nhận thì sẽ …có ngay và iuôn, và dĩ nhiên có kèm quà. Ngu gì không làm ! Ngay kỹ lục gia về công nghiệp ô nhiễm là Trung Quốc thì nay cũng kịp “hồi hướng” chuyển qua năng lượng sạch rồi, nên máy móc thiết bị, họ ưu ái giúp mình?
Và rồi giá như bất chấp môi trường, cứ làm đại thì…có cạnh tranh nỗi không? Với thép, từ góc độ thị trường và khả năng cạnh tranh ta đã không thể làm nổi rồi, đặc biệt là cạnh tranh với Trung Quốc đang có sản lượng và công suất thép dư thừa quá lớn.
Đang thời buổi hội nhập mà…
Lý lẽ lập lại nhiều lần là “rất cần làm thép để khỏi phải nhập”. Thời buổi hội nhập sâu rộng, mình muốn xuất khẩu nhiều thứ thì có nên nghĩ vậy không? Vì nếu các nước khác cũng nghĩ thế thì mình bán gạo, cà phê và bao thứ khác đi đâu? Hơn nữa, VN mình tham gia FTA với gần 60 nước rồi, có cần khăng khăng đóng cửa tự làm thép để “khỏi phải nhập”? Tại sao không sản xuất những mặt hàng khác mà các nước bạn đang phải nhập rất nhiều, VN lại có tiềm năng và ít ảnh hưởng đến môi trường? Như hàng loạt linh kiện điện tử mà hiện nay nhiều công ty Nhật muốn làm với VN để khỏi nhập từ TQ.
Công nghiệp hóa với những quả đấm thép thời gian qua, hiện nay đang mệt do hàng chục quả từ các tập đoàn đang tan chảy. Nhưng vì sao người ta vẫn đang cố bảo vệ quả đấm thép…Cà Ná?
Vào lúc cuối năm và đến thời hạn phải quyết định như lúc này, cũng để né luật quy hoạch (sẽ không còn quy hoạch ngành cho các sản phẩm nhu thép nữa, đồng nghĩa khó còn ưu đãi, khó xin nhà nước bảo lảnh cho vay vốn nữa) nên đại gia đang chạy, lẵng lặng mà ráo riết, dữ dội.
Mình vừa nghe một câu ngắn mà rất ám ảnh của một nhà khoa học ở nước ngoài khi nói về dự án ngàn tỷ sắp đè ngàn cân lên kinh tế đất nước này: “đại gia đó muốn làm những gì có lợi cho riêng mình, còn đất nước thì mặc kệ!”
Lạy trời, mong sao Thủ Tướng đừng gật đàu với Cà Ná. Mọi người vẫn đang tin, Thủ tướng sẽ không hi sinh môi trường cho kinh tế nhất là khi mà VN chúng ta thì đang ở ngưỡng chịu đựng về môi trường rồi..
Leave a Comment