NGHỊCH CẢNH NƯỚC TA – 1
*
Cái nước ta thật lạ.
Thật lạ cái nước ta.
Nghèo – sống trong nghĩa địa.
Giàu – xây nhà cho ma.
*
Cao tốc làm thì chậm,
Lập trạm phí thì nhanh.
Áo mới thành áo rách.
Vắng như chùa Bà Đanh.
*
Xe đi mười cây số,
Phí đường bốn trăm nghìn.
Còn hơn cả ăn cướp.
Chuyện thật, dù khó tin.
*
Mua xăng chạy máy nổ
Cũng đóng tiền thuế đường.
Rụp một cái nhà nước
Nhân đôi thuế môi trường.
*
Đúng là nước ta lạ.
Xăng một trăm nghìn đồng
Trong đó dân cõng thuế
Năm mươi sáu nghìn đồng.
*
Công an nhổ nước bọt
Vào mặt dân. Ô-kê.
Thì công an xin lỗi.
Vậy xong, coi như huề.
*
Trong khi một cô gái
Tát vào mặt an ninh,
Thì tù những chín tháng.
Hợp lý và hợp tình.
*
Trí thức ta thì ngủ,
Hoặc vờ ngủ chờ thời.
Dân oan thức giữ đất,
Bị đánh thâm tím người.
*
Một anh hề biến thái
Giở trò bậy ấu dâm
Sẽ bị tòa án Mỹ
Cho ngồi tù nhiều năm.
*
Ta thì một thầy giáo
Làm bậy với học sinh,
Cùng một lúc nhiều cháu,
Thế mà thật tài tình,
*
Ông thầy biến thái ấy
Không bị bắt hầu tòa.
Chỉ đình chỉ công tác.
Thật nhân đạo nước ta.
*
Người Thượng, muốn có nước,
Phải đổi phân, thật thương.
Người Kinh, ở thành Huế,
Lát gỗ lim làm đường.
*
Công chức sắp chết đói,
Lương ba cọc ba đồng,
Bỏ việc, xếp rồng rắn
Mua tiền rởm, lạ không?
*
Một bác ở Đà Lạt
Kiện chính quyền địa phương.
Sau nhiều năm tòa xử,
Bác thắng, được bồi thường
*
Ba bốn triệu gì đó.
Vui, nhưng cũng đau lòng –
Án phí bác phải trả
Là băm sáu triệu đồng.
*
Xe lửa là phương tiện
Luôn được quyền ưu tiên.
Xe nào cũng phải tránh
Và nhường nó, tuy nhiên,
*
Ở Hà Nội thì khác.
Tàu đang chạy mà rồi
Phải dừng, nhường xe máy.
Ôi dân trí nước tôi.
*
Trời nắng phải tưới nước
Cho cây cối xanh tươi.
Hà Nội, mưa cũng tưới
Đúng là thật lạ đời.
*
Có ảnh một xe téc
Hùng hổ đi tưới cây.
Mưa càng to, càng tưới.
Đố ai hiểu điều này.
*
Tháng trước đài và báo
Rộ lên chuyện thanh niên,
Toàn đoàn viên cộng sản,
Vừa họp, hô “tiến lên”,
*
Hô “đạo đức”, “lý tưởng”…
Hô đều và rất to.
Xong, ra đường cao tốc
Ném đá vào ô-tô.
*
Nhiều lắm, ôi nhiều lắm,
Nghịch cảnh ở nước ta.
Có đúng thế không nhỉ,
Hay là tôi điêu toa?
*
NGHỊCH CẢNH NƯỚC TA – 2
*
Ta là thế này nhé:
Ai cũng có việc làm
Nhưng không ai làm việc.
Thật độc đáo Việt Nam.
*
Dù không ai làm việc,
Nhưng ai cũng có lương.
Tuy ai cũng có lương
Nhưng không ai đủ sống.
*
Thế mà ai cũng sống
Dù lương chỉ mấy đồng.
Vì lương ít như thế
Nên không ai hài lòng.
*
Tuy nhiên, khi hội họp,
Những người không hài lòng
Luôn giơ tay “đồng ý”.
Các bác thấy kỳ không?
*
NGHỊCH CẢNH NƯỚC TA – 3
*
Nước đã bốn nghìn tuổi
Mà lãnh đạo của ta
Dường như không chịu lớn,
Làm xấu hổ nước nhà.
*
Đường ngập có tí nước.
Lãnh đạo sợ ướt giày
Nên bắt dân phải cõng.
Lãnh đạo ta thật hay.
*
Muốn được làm lãnh đạo,
Phải chạy chức, mất tiền.
Chạy xong, phải vơ vét
Cũng là chuyện tất nhiên.
*
Quan của ta, thật lạ,
Thường bất tài và ngu.
Lạ nữa – người tài giỏi
Lại thường phải ngồi tù.
*
Lãnh đạo trẻ là tốt,
Có lợi cho nước nhà.
Tiếc là lãnh đạo trẻ
Toàn con ông cháu cha.
*
Để trở thành lãnh đạo,
Ngoài tiền và thân quen,
Nhà nước đã quy định
Bắt buộc phải đảng viên.
*
Hóa ra chỉ có đảng
Mới có quyền thông minh
Và giỏi để cai trị
Chín mươi triệu dân mình.
*
Lãnh đạo các nước khác,
Từ Tây cho tới Đông,
Nói tiếng Anh lưu loát.
Ta thì tuyệt đối không.
*
Lãnh đạo các nước khác,
Từ Bắc cho tới Nam,
Ai cũng học trường xịn.
Ta – trường làng Việt Nam.
*
Lãnh đạo các nước khác
Khiêm tốn, nói dễ nghe.
Ta thì không ít lúc
Buồn cười và ngô nghê.
*
Từ Nam cho tới Bắc,
Từ Tây cho tới Đông.
Chúng – xuất thân giàu có.
Ta – con em công nông.
*
Ừ, công nông cũng tốt.
Nhưng công nông thì nghèo.
Mà nghèo thì ít học.
Ít học hay làm liều.
*
Cho nên chúng thì ổn.
Ta thì sao? Còn lâu.
Là vì ta, lãnh đạo,
Không do người dân bầu.
*
Quan ta cái đức mỏng.
Cũng chưa dày cái tài.
Thế mà tiền cả núi.
Xây được cả lâu đài.
*
Lâu dài lộng lẫy nhé,
Chứ không phải vi-la.
Không cần nói cũng biết
Núi tiền ấy đâu ra.
*
Mà cái lâu đài ấy
Đâu phải là chiếc kim
Để còn giấu trong bọc,
Để phải mất công tìm?
*
Tức là ai cũng biết.
Dân có thể biết mười
Còn bố quan, nhà nước,
Phải biết đến năm mươi.
*
Vậy mà ông bố ấy
Tìm tham nhũng dài dài,
Mà vẫn không thấy nó.
Tức không thấy lâu đài.
*
Vậy thì dẫu ngu dốt,
Thằng dân vẫn suy ra,
Rằng bố nào con ấy,
Bố con quan nước ta.
*
Nhà nước có thể dốt,
Nhưng chắc biết cộng trừ.
Tức biết cộng lương tháng
Của mấy thằng con hư.
*
Rồi so tiền lương ấy
Với tiền xây lâu đài.
Vậy là lòi tham nhũng,
Khỏi phải tìm dài dài.
*
Quan ta, mới nhậm chức,
Thì nói cực kỳ hay.
Toàn những điều tốt đẹp.
Nhưng vấn đề thế này.
*
Vâng, họ nói hay lắm.
Không thể nào hay hơn.
Nhưng sau làm thì dở.
Không thế nào dở hơn.
*
Rồi khi tiền đầy túi,
Về hưu, hết nhiệm kỳ,
Họ “tâm tư”, “trăn trở”,
Và “phản động” cực kỳ.
*
Đang chức thì “lề đảng”.
Hết chức mới “lề dân”.
Đó không phải gì khác
Mà dấu hiệu tiểu nhân.
*
Tôi, người già, biết hết,
Nên hơi khó bị lừa.
Các bác nghe, nếu thích,
Nhưng đừng để bị lừa.
*
NGHỊCH LÝ NƯỚC TA – 4
Xã hội cần ổn định
Mà giáo dục, ối trời,
Lại cứ luôn thay đổi,
Làm mọi thứ rối bời.
*
Chất lượng học càng giảm,
Đậu đại học càng cao.
Cái nước ta thật lạ.
Đố ai hiểu thế nào.
*
Lạ nhất là cái cảnh
Nhiều thạc sĩ Việt Nam
Phải bổ túc trung cấp
Mới tìm được việc làm.
*
Giáo sư và tiến sĩ
Phải nói đi đầy đường.
Nhưng công trình nguyên cứu
Còn hiếm hơn kim cương.
*
Cái người học phải học
Ra đời chẳng ai cần.
Trong khi cái đời cần
Thì lại không được học.
*
Miệng thì hô “thực chất”,
Nhưng đâu cũng đòi bằng,
Dù chỉ bằng tại chức
Hoặc vớ vẩn, lăng nhăng.
*
Trẻ con mới nứt mắt
Đã xui học tiếng Anh.
Sinh viên và quan chức
Không thèm học tiếng Anh.
*
Miệng thì hô: Độc lập
Trong suy nghĩ, tư duy.
Nhưng sinh viên làm khác
Là “phản động”, thật lỳ.
*
Đại khái là như thế.
Nói ra thì còn dài.
Giáo dục ta thật lạ.
Theo kiểu không giống ai.
*
NGHỊCH CẢNH NƯỚC TA – 5
*
Đời có lắm sự lạ.
Nhưng lạ nhất xưa nay
Trong số các sự lạ
Là cái lạ thế này:
*
Các quan ta, từ xã
Cho đến cấp trung ương,
Càng cao càng giàu nhé.
Giàu đến mức lạ thường.
*
Lương các quan dân biết.
Có thể nói khá bèo.
Thế mà có đốt đuốc
Cũng không thấy quan nghèo.
*
Mà quan, như ta biết,
Tất cả là đảng viên.
Tức đã thề liêm khiết,
Không bán mình vì tiền.
*
Hơn thế, đều đã học
Về Liêm Chính Kiệm Cần,
Học Tấm Gương Đạo Đức,
Và một lòng vì dân.
*
Thế mà lạ, lương ít
Mà quan thì cực giàu.
Có ai biết không nhỉ,
Quan kiếm tiền từ đâu?
*
Điều ấy đã là lạ,
Nhưng cũng chẳng thấm gì
So với cái lạ khác,
Phải nói lạ cực kỳ.
*
Quan của ta, cộng sản,
Rất kiên định lập trường.
Toàn chiến sĩ cách mạng
Phải nói rất quật cường.
*
Chống chủ nghĩa đế quốc
Và tư bản thối tha.
Xây thiên đường cộng sản
Trên đất Việt Nam ta.
*
Thế mà lạ, lạ lắm.
Quan nhỏ rồi quan to,
Cứ đua nhau lặng lẽ
Tích trữ vàng và đô
*
Để mua cái hộ chiếu
Cho con và người nhà
Sang xí chỗ đợi sẵn
Ở Mỹ, Canada.
*
Lạ nữa, cùng lý tưởng
Và đồng chí với nhau,
Mà xưa nay chưa thấy
Quan nào sang nước Tàu.
*
Thế đấy, giờ thế đấy
Nghịch cảnh ở nước ta.
Có đúng thế không nhỉ,
Hay là tôi điêu toa?
*
NGHỊCH CẢNH NƯỚC TA – 6
*
Bạn sẽ là cặn bã,
Ăn cắp trăm nghìn đồng.
Nhưng biển thủ nghìn tỉ,
Là doanh nhân thành công.
*
Giết một người, chắc chắn
Bạn thành tên sát nhân.
Giết một vạn, một triệu,
Lại trở thành danh nhân.
*
Phải đi vay một tỉ,
Bạn sẽ sợ ngân hàng.
Nợ nghìn tỉ, ngân hàng
Sẽ sợ bạn, con nợ.
*
Bạn bị gọi là đĩ,
Bán thân trăm nghìn đồng.
Nhưng bán thân tiền triệu
Lại sẽ là bóng hồng.
Thái Bá Tân
Hay
Có chút gì đó .. vòng vo.. đạo ý… và văn cảnh chưa độc lạ đối với thể thơ…
Chinh Xac 100% …..