Quảng Cáo

Đảng cộng sản-thắng hay bại cũng từ một lý do (phần 2)

Quảng Cáo

Kính thưa quý thính giả, phần một bài nhận định nhan đề : “Đảng Cộng Sản-thắng hay bại cũng từ một lý do” của nữ đạo diễn Song Chi, được gửi đến quý vị trong mục bình luận vừa qua đã tóm tắt những nguyên nhân chủ quan và khách quan dẫn đến biến cố ngày 30/4/1975. Từ đó ngươi ta thấy rằng, sở dĩ cộng sản đã thắng bởi vì họ bất chấp tất cả, họ không và chưa bao giờ thực sự vì quyền lợi của đất nước, dân tộc. Họ tiến hành cuộc chiến, biến VN thành bãi chiến trường với sự mù quáng về ý thức hệ, mục tiêu cuối cùng là để độc chiếm quyền lực trên cả nước, mà chưa bao giờ được sự đồng thuận của nhân dân. Trong khi đó, những quốc gia bị chia cắt tương tự Đức hay Hàn Quốc đều không chọn con đường thống nhất bằng bạo lực. Sau 40 năm cai trị cả nước, đảng cộng sản đã chứng tỏ không ai đánh mà đại bại trong hòa bình. Họ đã thất bại như thế nào? Mời quý vị nghe những phân tích của tác giả Song Chi qua phần 2 bài viết, được gửi đến quý vị sau đây.

 

*********

(Đảng CSVN đã)

Thất bại trong việc xóa bỏ hận thù, hòa hợp hòa giải dân tộc, chinh phục nhân tâm từ mấy chục triệu người dân miền Nam cho tới cả nước. Thất bại từ lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật. Khi vừa mới thắng trận, cộng sản đã cho thu hồi, đốt, xé sạch sách báo của chế độ miền Nam mà họ cho là “rác rưởi, độc hại”…Nhưng rồi nhiều năm sau, một số lượng lớn sách báo miền Nam được in lại công khai, một số khác dù không phổ biến, không được thừa nhận nhưng lại được lưu giữ trong đầu những ai có quan tâm tìm đọc; phần lớn âm nhạc thơ ca miền Nam được yêu thích cho đến bây giờ trong khi mấy ai còn muốn đọc lại những tác phẩm thơ ca, văn học, âm nhạc sặc mùi tuyên truyền một thời ở miền Bắc, ngoại trừ học sinh phải học trong trường?

Thất bại khi tất cả những gì họ lên án trước kia bây giờ chính họ lại đang thực hiện. Điều mỉa mai nhất, bây giờ thì chế độ nào mới thực là tham nhũng, phá hoại đất nước, kìm kẹp người dân, mới thực là bán nước, để mất dần lãnh thổ lãnh hải?

Thất bại, sai lầm trong việc chọn bạn, chọn đồng minh, chính Trung Cộng, đồng minh anh em “môi hở răng lạnh” của Hà Nội lại kẻ thù nguy hiểm nhất, thâm độc nhất, còn kẻ thù một thời là Hoa Kỳ thì bây giờ Hà Nội vẫn phải mong chờ sự giúp đỡ một tay từ kinh tế cho đến giúp ngăn ngừa âm mưu bành trướng của Trung Nam Hải…

Thất bại trong việc đưa đất nước trở thành một quốc gia giàu có, độc lập, tự do, người dân được sống trong no ấm, xã hội cộng bằng, tôn trọng pháp luật…

Nói tóm lại, thất bại toàn diện. Những ai vẫn còn cố bênh vực những “thành tích” của đảng cộng sản, ví dụ cuộc sống hôm nay dù sao vẫn tốt đẹp hơn hồi xưa trong chiến tranh hay thời bao cấp, nói như thế là lại tự so sánh với chính mình mà không so sánh với các nước xung quanh, và thử ngẫm xem trong 40 năm các nước khác đã đi được bao xa.

Tất cả những thất bại ấy cũng có cùng một nguyên nhân, lý do như khi đảng cộng sản giành được chiến thắng. Đó là không thực sự vì dân vì nước, không đặt quyền lợi của đất nước dân tộc lên trên hết. Họ chỉ biết vì quyền lợi và sự tồn tại của đảng cộng sản, và của bản thân.

Nếu thực sự biết vì dân vì nước, sau chiến thắng, họ đã ứng xử với bên thua trận nhân văn hơn, bỏ qua quá khứ, cùng nhau bắt tay xây dựng đất nước. Như vậy họ đã không lãng phí hàng trăm ngàn, hàng triệu nhân sĩ trí thức có học có tài ở miền Nam vào các trại cải tạo lao động, tù đày dài ngày, cùng hàng chục triệu lao động khác bị đẩy lên khu kinh tế mới hoặc gạt qua một bên vì chủ nghĩa lý lịch, rồi sau đó bỏ nước ra đi. Thù hận chia rẽ tiếp tục kéo dài.
Nếu thực sự vì dân vì nước họ nên học tập và làm theo mô hình kinh tế khá hơn hẳn của miền Nam thay vì phá nát miền Nam theo mô hình kinh tế quốc doanh bao cấp của miền Bắc, không tiến hành cải tạo tư bản, cải tạo công thương nghiệp, đổi tiền vài lần khiến kinh tế miền Nam nhanh chóng bị phá sản, cả nước lâm vào đói nghèo….Nếu thực sự vì dân vì nước họ đã khôn ngoan bắt tay với cựu thù Mỹ từ sớm, mở cửa làm ăn hội nhập với thế giới sớm hơn. Họ phải tìm cách tránh cuộc chiến với với Khơ Me Đỏ, và mạnh mẽ, cương quyết hơn nhiều để giữ gìn từng tất đất, biển, đảo không lọt vào tay Trung Cộng.
Thậm chí nếu vì ít học, ngu dốt, có tầm nhìn hạn hẹp không nhìn ra vấn đề sớm thì lẽ ra khi Liên Xô và cả khối XHCN cũ sụp đổ, họ nên chọn con đường tự thay đổi theo chiều hướng dân chủ thay vì quay lại bám lấy Trung Cộng để giữ vững chế độ.

Không chỉ một lần mà rất nhiều lần, khi đứng trước những biến chuyển của thế giới và những lựa chọn có tính quyết định đối với tương lai vận mệnh đất nước, dân tộc, đảng cộng sản đã luôn luôn có những quyết định sai lầm chỉ nhằm bảo vệ sự tồn tại độc tôn của đảng cộng sản bằng mọi giá, chứ không phải vì dân vì nước.

Chính vì thế mà suốt 40 năm qua, VN đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội để giàu mạnh hơn, để hội nhập vào thế giới tự do dân chủ và thoát khỏi vòng ảnh hưởng của Bắc Kinh.
Thời gian càng trôi qua, sự chậm trễ ấy càng có tác hại nặng nề hơn, chỉ cần so sánh mức độ phụ thuộc ngày càng tăng của VN vào Trung Quốc hay sự bành trướng ngày càng rõ ràng, quyết liệt của Trung Quốc trên biển Đông thì rõ.
Ngay cả đến bây giở đảng cộng sản VN vẫn chưa chịu thừa nhận những thất bại, sai lầm, thậm chí tội ác của mình đối với đất nước, dân tộc. Cho đến bây giờ họ vẫn chưa từng một lần nhìn ra cục diện thế giới, nhìn vào mối quan hệ Việt-Trung và cái thế nguy của VN, lắng nghe tâm tư nguyện vọng của nhân dân bằng một con mắt khác, tấm lòng khác. Họ vẫn tiếp tục “còn đảng còn mình”.
Và sự thua cuộc lần này của dân tộc VN có khi sẽ là cái giá khủng khiếp của sự trở lại ngàn năm nô lệ phương Bắc, nếu người Việt không nhìn ra bản chất của đảng cộng sản, của nhà cầm quyền và tự giành lấy quyền quyết định vận mệnh đất nước.

 

http://www.rfavietnam.com/node/2553

Quảng Cáo
Bài Liên Hệ
Leave a Comment
Quảng Cáo
WordPress Appliance - Powered by TurnKey Linux