Bụi phấn rơi rơi như những hạt bụi thời gian rơi rơi vương trên mái đầu của thầy giáo nhuộm trắng và suốt một đời lặng lẽ với học sinh. Nếu có người bảo khách sang sông có bao giờ trở lại và con đò vẫn đứng đợi trên bến sông thì hãy chuyển dùm tôi nổi lòng của người xa bến. Nỗi nhớ thương và lòng biết ơn vô cùng của tôi gửi về bến sông xưa…
Leave a Comment