Quảng Cáo

Các ngày vái Đảng, vái Bắc Kinh năm 2014-2015

Quảng Cáo

Đầu tháng 7/2014, giữa bao nhiêu lo âu về giàn khoan 981 và trong lúc giá xăng tiếp tục phóng lên vũ trụ, người ta đột nhiên thấy Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ký ban hành Quyết định số 1063 phê duyệt kế hoạch tổ chức kỷ niệm các ngày lễ lớn trong 2 năm 2014-2015, dù nay đã quá nửa 2014 rồi. Kèm theo Quyết định là bản kế hoạch chi tiết với 4 đề mục: A. Muc đích, yêu cầu; B. Các ngày lễ lớn gồm 2 loại quy mô cấp quốc gia và cấp Bộ, Ban, Ngành, Đoàn thể Trung ương, Tỉnh, Thành phố trực thuộc Trung ương; C. Phân công nhiệm vụ; D. Kinh phí thực hiện.

Theo giới lãnh đạo thì loạt lễ lạc này nhằm 4 mục đích chính: (1) bồi dưỡng , phát huy lòng yêu nước và ý chí tự cường của dân tộc, tăng cường niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của đảng; (2) nâng cao nhận thức về chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; (3) khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Đấu tranh, bác bỏ những luận điệu sai trái, thù địch, kiên quyết bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng; (4) khẳng địnhnhững thành tựu vĩ đại của dân tộc ta đã đạt được dưới sự lãnh đạo của Đảng.

Do đó, nếu viết cho ngắn gọn thì cả 4 mục tiêu của cả chuỗi lễ lạc dài lê thê đó là để bồi đắp cho vững chắc hơn cái ghế cai trị của Đảng. Chấm hết.

Thật vậy, nhìn vào danh sách các ngày lễ ở cả cấp quốc gia và cấp tỉnh người ta chỉ thấy tràn ngập những ngày kỷ niệm các “đồng chí” Hồ Chí Minh, Nguyễn Văn Linh, Trần Phú, Nguyễn Chí Thanh, Nguyễn Lương Bằng, … cùng các ngày kỷ niệm thành lập Đảng và các công cụ riêng của Đảng.

 Rõ ràng đó là những ngày vái Đảng — vái từ các “cụ” đến các “công cụ” của Đảng. Và đã là những ngày của Đảng thì chỉ nên dành riêng cho đảng viên đảng CSVN thôi, chứ tại sao lại dùng tiền của quốc gia tổ chức lễ lạc và nhất là lại bắt cả nước phải vái? Các ông ấy chẳng phải là “đồng chí” và lại càng không phải là “tổng bí thư” của dân tộc. Lẽ ra đây chỉ có thể là một thông báo nội bộ của đảng CSVN và phải gởi đi từ văn phòng Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, chứ không thể là văn kiện từ văn phòng Thủ tướng chính phủ.

Dĩ nhiên việc vái các “công cụ” mà Đảng đang dùng để kiểm soát toàn bộ xã hội, như quân đội, công an-an ninh, lại càng là điều oái oăm và mang tính “xát muối vào vết thương”, như thể các tù nhân nay phải vái luôn sợi xích, vòng xiềng, hàng song sắt nhà tù.

Nhưng có lẽ cảm giác mạnh nhất của người đọc bản Quyết định 1063 là mức phí phạm nhân lực và ngân sách đất nước vì lãnh đạo luôn xem tài sản quốc gia là của Đảng. Bản kế hoạch liệt kê hầu như tất cả mọi ban bộ của đảng và nhà nước phải lao vào chuỗi lễ lạc kỳ cục này, từ Ban Tuyên giáo Trung ương Đảng đến Văn phòng Chính phủ; Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch; Bộ Quốc phòng; Bộ Công an; Bộ Ngoại giao; Bộ Kế hoạch và Đầu tư; Bộ Thông tin và Truyền thông; Bộ Nội vụ; Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội; Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh. Đó là chưa kể các chi nhánh ban ngành xuống cấp tỉnh, các guồng máy hành chính cấp tỉnh, và mạng lưới Mặt trận Tổ quốc.

Chỉ cần tính tiền lương của tất cả số công chức, nhân viên dành thời giờ đi làm chuyện lễ lạc đó đã thấy con số khủng khiếp thế nào. Rồi cộng thêm chi phí xây dựng nơi tổ chức, tiền ăn nhậu mừng lễ, tiền phong bì cho báo chí tường trình, tiền may biểu ngữ cờ quạt khắp đường phố, và hàng trăm khoảng chi phí khác được các quan chức vẽ ra để có cơ hội “hớt bọt” bỏ túi.

Trong tình hình kinh tế của đất nước hiện nay và trước sự cùng khổ lo cơm từng bữa trên khắp đất nước, rõ ràng lãnh đạo đảng đang đẩy cả núi tiền từ ngân sách quốc gia xuống sông, xuống biển … nhân danh mục tiêu để “phát huy lòng yêu nước của người dân” và để “nâng cao niềm tin của dân vào sự lãnh đạo của Đảng”!

Đã thế người dân trong năm 2014-2015 còn bị phải “Nâng cao nhận thức về chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh”. Mác-Lênin là chủ nghĩa đã hoàn toàn thất bại với hồ sơ tội ác đã giết hàng trăm triệu sinh mạng con người. Có lẽ Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II mô tả đầy đủ và ngắn gọn nhất: Nó là“Tội ác của thế kỷ 20 mang một tầm vóc khủng khiếp. Những kẻ sát nhân đã biến những cơ cấu quốc gia thành một hệ thống để thực hiện tội ác.“ Chủ nghĩa này đã bị hầu hết nhân loại (kể cả Trung Quốc) gớm ghiếc ném vào sọt rác thì tại Việt Nam lại được đem ra thờ cúng tiếp.

Về cái gọi là tư tưởng Hồ Chí Minh cũng vậy. Đây là một sản phẩm mà chính ông Hồ chí Minh, người bị gán cho là tác giả, khi còn sống cũng đã khẳng định không phải của ông. Đã có quá nhiều học giả đưa ra đủ loại văn bản để chứng minh những cái gọi là tư tưởng Hồ Chí Minh mà đảng bắt các đảng viên ráng nuốt như: “Vì lợi ích 10 năm trồng cây, vì lợi ích 100 năm trồng người”, đến “cần kiệm liêm chính, chí công vô tư”, đến “đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết; thành công, thành công, đại thành công”, v.v…. đều trích ra từ cổ thư của Tàu hoặc các văn kiện khác của Tây Phương. Nghĩa là đảng lại tiếp tục bắt mọi người thờ cúng cái bình rỗng không.

Nhưng điều làm nhiều người giật mình kinh hải là mức độ “phớt lờ dân tộc” trong chuỗi lễ lạc dài sọc này. Không có một ngày lễ cấp quốc gia hay ngay cả cấp tỉnh nào dành cho các anh hùng dân tộc, từ Hai Bà Trưng, Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt, đến Vua Quang Trung, v.v…

Riêng ngày giỗ chung Quốc Tổ Hùng Vương thì bị giáng cấp và giao cho tỉnh Phú Thọ tổ chức. Ngày Giỗ Tổ Hùng Vương là ngày đã đi vào lòng dân tộc từ hàng trăm năm qua câu ca dao: “Dù ai buôn bán đường xa, nhớ ngày giỗ tổ tháng ba mà về”. Và ngay cả tại các cộng đồng bà con người Việt lưu lạc trên khắp thế giới đều long trọng tổ chức ngày này với tinh thần Quốc lễ. Chỉ riêng trên đất nước Việt Nam, ngày Giỗ Tổ nay trở thành ngày Tỉnh lễ.

Lý do tại sao lãnh đạo Đảng né tránh đến độ hỗn láo đối với các anh hùng dân tộc như thế, thì có lẽ người dân Việt Nam ngày nay đã quá rõ, chẳng ai tốn công tranh luận. Đơn giản chỉ vì trong dòng sử Việt Nam, hầu như tất cả các anh hùng dân tộc đều là những lãnh tụ chống giặc ngoại xâm, đặc biệt là hàng ngàn năm chống giặc Tàu. Không thể kỷ niệm các anh hùng dân tộc mà không nhắc tới công đức bảo vệ đất nước của các ngài và thế là lãnh đạo đảng CSVN lại rùng mình sợ Bắc Kinh nổi giận. Loại ngày lễ như ngày Giỗ Tổ Hùng Vương cũng có tác động kết hợp lòng yêu nước và đánh động lương tâm về bổn phận bảo vệ đất nước của toàn dân. Trong tình hình hiện nay, lãnh đạo đảng CSVN rất không muốn thấy lòng yêu nước đó có cơ hội dâng cao hay tập hợp lại.

Ngược lại, lãnh đạo Đảng thích kỷ niệm ngày sinh của ông Nguyễn Văn Linh hơn và nay nâng lên hàng quốc lễ.Thành tích đáng kể nhất cả đời ông Nguyễn Văn Linh là gì? Chắc chắn đó là “công” giảng hòa với Trung Quốc và dẫn đầu phái đoàn lãnh đạo CSVN sang Hội nghị Thành Đô năm 1990. Nơi mà chính cố Ngoại Trưởng Nguyễn Cơ Thạch kết luận: “Giai đoạn Bắc Thuộc mới” vừa bắt đầu. Do đó, đây không phải là ngày lễ cho ông Linh mà là thông điệp tái xác nhận sự thuần phục Bắc Triều của toàn bộ giới lãnh đạo CSVN hiện tại, và đây cũng là ngày lập lại lời hứa sẽ tiếp tục thi hành các điều khoản mà ông Linh đã ký kết — mà cho đến nay vẫn không dám công bố.

***

Tóm lại, chỉ nhìn vào danh sách các ngày lễ lạc 2014-2015 mà lãnh đạo Đảng đang áp đặt lên cả nước, người ta có thể đọc được tâm trạng của họ:

– Lãnh đạo Đảng đang rất lo lắng về các dữ kiện xuất hiện ngày càng nhiều, cho thấy dã tâm của họ trong các cuộc chiến vừa qua và đơn giản chỉ là dùng máu người Việt Nam để mở rộng thế giới đỏ cho đàn anh Liên Xô và Trung Cộng. Khi không thể chối cãi các chứng cớ quá vững chắc đó, họ chỉ có thể khỏa lấp bằng hàng trăm các lễ lạc.

– Lãnh đạo Đảng biết mọi động thái, dù là sinh hoạt trong nội địa đất nước Việt Nam, đều sẽ không qua khỏi tai mắt của Trung Cộng. Vì vậy, họ luôn phập phồng lo sợ về thái độ và phản ứng của Bắc Kinh. Nói cách khác, lãnh đạo đảng CSVN đang thực sự sống với tâm thức chư hầu, được Bắc Triều cho ngồi ghế cai trị ngày nào quí ngày đó.

 

Quảng Cáo
Bài Liên Hệ
Leave a Comment
Quảng Cáo
WordPress Appliance - Powered by TurnKey Linux