Thiên nhiên thuở xưa đã bắt Huế nằm im. Đầu thì gối Trường Sơn, chân co trên dãi đất hẹp giáp biển Đông như những giòng sông bị cản chiều dài, cách trở chiều rộng, cho nên phải chảy vào chiều sâu mà về lại trong lòng. Bởi vậy cái đẹp của Huế là cái đẹp mang vẽ trầm lặng và cô tịch. Cái nên thơ của Huế là vẽ nên thơ trong mắt nai rừng lúc hoàng hôn vời vợi hồn nhiên, nhưng cũng trang đài và huyền hoặc.
- Bureau CTM Media - Âu Châu in Uncategorized
Huế- Ngậm ngùi thương nhớ
Bài Liên Hệ
- Vì sao Tô Tổng cảnh cáo Vương Đình Huệ?
Gió Bấc's blog Bộ Chính Trị, Ban Bí Thư triều đại Tô Tổng đã phá…
-
Nhớ ĐBQH Lê Thanh Vân
Nguyen Ngoc Chu Trong số các ĐBQH các Khoá XIII, XIV, XV, có lẽ ĐBQH…
-
Tại sao Việt Nam có nguy cơ trở thành nước chịu thiệt lớn vì chính sách thuế quan của Trump
Tác giả: A. Anantha Lakshmi (Financial Times) Cù Tuấn, biên dịch Tóm tắt: Hà Nội…
Leave a Comment