Thiên nhiên thuở xưa đã bắt Huế nằm im. Đầu thì gối Trường Sơn, chân co trên dãi đất hẹp giáp biển Đông như những giòng sông bị cản chiều dài, cách trở chiều rộng, cho nên phải chảy vào chiều sâu mà về lại trong lòng. Bởi vậy cái đẹp của Huế là cái đẹp mang vẽ trầm lặng và cô tịch. Cái nên thơ của Huế là vẽ nên thơ trong mắt nai rừng lúc hoàng hôn vời vợi hồn nhiên, nhưng cũng trang đài và huyền hoặc.
- Bureau CTM Media - Âu Châu in Uncategorized
Huế- Ngậm ngùi thương nhớ


Bài Liên Hệ
- Đã đến lúc hòa giải dân tộc
Vũ Đức Khanh Ngày 30 tháng 4 năm 2025 đánh dấu 50 năm kể từ…
-
Mắt thấy tai nghe óc nghĩ
Nguyễn Thông Với tất cả những gì diễn ra những ngày qua, những sự kiện,…
-
Chính quyền thừa nhận hơn 300 ngàn quân Trung Quốc tham chiến ở miền bắc
Trường Sơn Đây là lần đầu tiên một tờ báo nhà nước tiết lộ số…
Leave a Comment